Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 5 Người đàn ông lõa thể

  • Cơn buồn ngủ trong phút chốc đã tiêu tan, Diệp Chi Tinh bước xuống giường và tính tắm lại một lần nữa. Mới chỉ bước được vài bước, chân vừa chạm trên mặt sàn thì toàn thân cô lúc này đây cảm thấy vô cùng đau nhức.
  • Sức lực người đàn ông khỏa thân tối qua quả là dẻo dai! Diệp Chi Tinh không nhớ rõ lắm quá trình diễn ra sự việc đêm hôm qua mà cô chỉ nhớ rõ ràng sau cơn đau ấy là một cảm giác lâng lâng không thể miêu tả thành lời. Đến khi cô cảm thấy mình gần như ngất đi thì người đàn ông đó mới buông cô ra.
  • Diệp Chi Tinh đỏ bừng mặt khi nhớ lại việc này.
  • Diệp Chi Tinh lắc đầu tự nhủ không nghĩ lại việc này nữa và đi vào phòng tắm. Mới vừa định bước vào thì liền nghe thấy bên tiếng cãi vã lớn tiếng ở bên ngoài. Bọn họ còn chưa thấy sự việc đã đủ rắc rối hay sao mà còn kiếm chuyện ngay lúc này. Nhưng mà lần này cô nhất định sẽ không chịu cuối đầu nhường nhịn để kệ cho bọn họ ức hiếp mình nữa.
  • Nếu như Mộ Hạo Phàm đã phụ bạc cô trước thì cô cũng không việc gì phải hạ mình nhẫn nhịn bọn họ, có việc gì đôi bên cứ thẳng thắn với nhau. Ai dám đánh cô sẽ kiên cường đánh trả lại, bảo vệ bản thân mình để không phụ sự kỳ vọng của mẹ đã dành cho cô.
  • Không khí ngột ngạt, cổ họng đau nhói, Diệp Chi Tinh nhắm mắt ngước nhìn lên trần nhà lúc này đây chỉ là một màu trắng tinh.
  • Khunh cảnh xa lạ lại một lần nữa xuất hiện trước mắt cô. Diệp Chi Tinh chau mày mở mắt ra mới phát hiện ở đây là bệnh viện còn cô làm sao mà lại bị đưa vào viện, tất cả sự việc đều nhờ hai người phụ nữ kia ban cho. Một người là mẹ chồng còn người kia là em chồng.
  • Những việc này đều phải nói nguyên nhân bắt đầu từ việc kết hôn mù quáng. Mẹ con bọn họ không những cãi nhau ở Mộ gia mà còn tìm đến tận Diệp gia nhà cô. Thậm chí còn xông vào cả phòng tắm, la mắng cô qua đêm bên ngoài không về nhà, mắng rằng cô không biết tự kiểm điểm bản thân mình.
  • Mộ Hạo Phàm phản bội cô trước, là người có lỗi với cô trước. Trong lòng Diệp Chi Tinh không ít hận thù nhưng lại cố kìm nén cắn răng chịu đựng, làm sao mà cô có thể nuốt trôi nỗi hận này.
  • Mộ Doanh Doanh chỉ thẳng tay vào Diệp Chi Tinh không ngừng mắng chửi.
  • “Diệp Chi Tinh, đồ đàn bà không biết xấu hổ, tối hôm qua cô đã đi đâu chứ? Hả? Cô trăng hoa cùng người đàn ông nào bên ngoài rồi có phải không?”
  • Diệp Chi Tinh chau mày, đôi mắt khẽ nheo bắn ra ánh nhìn lạnh lùng.
  • “Mộ Doanh Doanh, cô hãy nghe rõ đây, Diệp Chi Tinh tôi là một người tự do, tôi muốn làm gì cũng không cần thiết báo cáo cho cô biết. Cô không có tư cách và quyền hạn chất vấn tôi như thế.” Diệp Chi Tinh kìm nén nỗi hận trong lòng nói tiếp: “Dù là tôi có qua đêm bên ngoài hay là đi những nơi đâu khác đi chăng nữa cũng không liên quan gì đến cô.”
  • Trái tim cô đã lạnh đi khi đối mặt với sự phản bội của Mộ Hạo Phàm vào tối hôm qua, một chút yêu thích Mộ Hạo Phàm của cô cũng đã biến mất triệt để. Trước đây tận tình hiếu kính với mẹ chồng Ngô Lệ Lan và cô em chồng Mộ Doanh Doanh là vì nể mặt Mộ Hạo Phàm. Nhưng mà hiện tại cô không cần phải đi lấy lòng người nhà Mộ gia nữa, hành động và lời nói cũng đương nhiên không phải một mực tuân theo như trước đây nữa.
  • “Con tiện nhân, mày gả vào Mộ gia chúng ta, ăn của Mộ gia, mặc của Mộ gia vậy mà giờ còn cắm sừng trên đầu cho Hạo Phàm của chúng ta, mày muốn tạo phản hả?”
  • Người mẹ chồng này của cô suốt ngày mắng nhiếc thì không ai sánh bằng. Nhưng hiện tại Diệp Chi Tinh đã không còn là một người yếu đuối như nửa năm về trước để mặc cho bà ta muốn giày xéo ra sao thì giày xéo.
  • Diệp Chi Tinh lạnh lùng hừ một tiếng: “Tôi lấy Mộ Hạo Phàm là sai lầm lớn nhất đời. Nhưng bà đã sai, thứ nhất tôi gả vào đây nửa năm nay nhưng chưa nhận được một chút lợi lộc gì từ bà hay nửa cắt bạc nào từ Mộ Hạo Phàm. Thứ hai, chi tiêu của Mộ gia các người từ trên xuống dưới nửa năm nay là do tôi lấy từ tiền cá nhân Diệp Chi Tinh tôi ở Diệp gia.”
  • Diệp Chi Tinh nhìn khuôn mặt kinh tởm của bà tà chậm rãi nói: “Tất cả mọi thứ bà vừa nói là hoàn toàn trái ngược. Không phải Diệp Chi Tinh tôi ăn của các người mặc của các người mà ngược lại là Mộ gia các người ăn của Diệp gia, mặc của Diệp gia chúng tôi. Bây giờ bà đã rõ chưa hả?”
  • Ngô Lệ Lan và Mộ Doanh Doanh vốn định đánh phủ đầu nhưng sau đó lại bị Diệp Chi Tinh nói ngược lại. Hiện tại thì tình trạng không giống như lúc trước nữa. Bọn họ không ngờ rằng một Diệp Chi Tinh yếu đuối nhu nhược từ trước đến nay bỗng chốc lại bộc phát ăn nói sắc bén đến vậy.
  • Thật ra chỉ là bọn họ không hiểu rằng, lúc còn là người một nhà với nhau thì một người là mẹ chồng và một người vẫn là em chồng, Diệp Chi Tinh tất nhiên sẽ phục tùng ý muốn của bọn họ mà không sợ mình chịu uất ức gì. Nhưng hiện tại đã khác, Diệp Chi Tinh đã quyết ý ly hôn, rời bỏ người đàn ông xấu xa Mộ Hạo Phàm này. Vậy thì hai người này trong mắt cô chẳng còn là gì, vậy mà bọn họ còn không biết điều tôn trọng.
  • Chỉ là bọn họ đã có thói quen ức hiếp Diệp Chi Tinh thì làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho cô như thế được.
  • Thấy Diệp Chi Tinh đóng cửa phòng ngủ, chuẩn bị lướt qua bọn họn đi xuống cầu thang, Ngô Lệ Lan lập tức nháy mắt ra hiệu cho con gái mình. Mộ Doanh Doanh biết ý bà ta bèn chạy tới phía trước ngăn Diệp Chi Tinh lại. Diệp Chi Tinh không rõ tại sao bỗng nhiên mình bị trẹo chân mất thăng bằng và người ngả về phía trước cầu thang. Ngay phía sau lưng cô là người em chồng và một cái đẩy mạnh từ phía sau khiến Diệp Chi Tinh ngã lăn xuống cầu thang.
  • Ý thức cuối cùng của Diệp Chi Tinh là mình ngã lăn từ trên cầu thang xuống. Sau đó xuất hiện xung quanh mình là ba người lớn tiếng cãi nhau, đứng nép một bên góc là quản gia và người làm nghe tiếng gọi liền vội chạy lại.