Chương 12 Người đàn bà lăng loàn
- Những người đàn ông ở đây mang ánh mắt nghiền ngẫm còn ánh mắt những người phụ nữ thì âm mưu quỷ kế. Nhưng tất cả đều không liên quan đến Diệp Chi Tinh, tối hôm nay cô chỉ muốn gặp lão phu nhân mà thôi.
- Tiến thẳng về phía trước, cô không ngừng nghe thấy những âm thanh đang bàn tán xôn xao nói xấu về cô.
- “Thật không biết thế nào là xấu hổ, đã như vậy mà vẫn còn có mặt mũi đến tham dự yến tiệc!”
- “Nếu như là tôi, tôi đã trốn ở nhà không dám đến đây chỉ làm thêm mất mặt!”
- “Ấy, mọi người nói xem Diệp Chi Tinh có phải là đi chỉnh hình rồi không. Sao nhìn lại khác đến như vậy chứ?”
- “Vậy thì đã sao, cũng vẫn chỉ là một người đàn bà trơ trẽn lăng loàn…”
- Không ngừng nghe thấy những âm thanh bàn tán xôn xao, Diệp Chi Tinh không hề cau có hay khó chịu mà vẫn khuôn mặt ung dung đi về phía trước. Lời nói của những người rảnh rỗi nhiều chuyện đó cô không hề bận tâm mà chỉ nghe như gió thoảng qua tai mà thôi.
- Đi vào tới đại sảnh, đứng trước đám đông, Diệp Chi Tinh vẫn bước đi hiên ngang. Nơi tập hợp đông người nhất chính là Mộ gia lão phu nhân, chủ nhân buổi tiệc ngày hôm nay. Lúc này rất đông người vây quanh lão phu nhân, bên trong ba lớp người, bên ngoài ba lớp người, tổng cộng một vòng vây quanh lớn bao chặt lấy Mộ lão phu nhân, như vậy thì làm sao cô có thể chen qua để được gặp bà.
- Diệp Chi Tinh đang đứng đó và nghĩ làm thế nào mới có thể đi vào trong được thì nhìn thấy một tên vệ sĩ thân cận của Mộ lão phu nhân đi tới.
- Người đi tới cúi đầu tôn kính nói: “Diệp tiểu thư, lão phu nhân đã đợi rất lâu rồi, mời cô qua bên này.”
- Đây quả nhiên là như mong muốn của Diệp Chi Tinh. Diệp Chi Tinh lịch sự đáp: “Làm phiền anh rồi.”
- Người vệ sĩ nghiên người chen ngang qua đám đông còn Diệp Chi Tinh cũng đi theo sát phía sau. Người hai bên thấy vậy đều biết điều nhường đường đi. Tất cả bọn họ đều đang suy đoán, xem ra thì Diệp Chi Tinh này ở trong mắt của lão phu nhân là người có vị thế không nhỏ.
- Trong khoảnh khắc ngước lên, Diệp Chi Tinh thấy ngay Ngô Lệ Lan đang đứng bên ngoài. Còn Ngô Lệ Lan thì nhìn Diệp Chi Tinh với ánh mắt căm ghét độc ác như chỉ hận không thể rút gân lột da cô ra.
- Mọi người xung quanh thấy Diệp Chi Tinh được vệ sĩ của Mộ lão phu nhân trực tiếp dẫn qua làm cho họ không thể không đặt ra nhiều nghi vấn.
- Gia cảnh của Diệp Chi Tinh thì ai cũng biết là nhờ mẹ của Diệp Chi Tinh, người mà đã từng quản lý Diệp gia năm xưa, có qua lại với Mộ lão phu nhân, nên ngay cả đứa con gái duy nhất Diệp Chi Tinh cũng được Mộ lão phu nhân quý mến. Chỉ hận không thể nào biến Diệp Chi Tinh thành cháu gái ruột của chính mình.
- Vì vậy từ sau khi mẹ Diệp Chi Tinh qua đời, Diệp gia mới có sự giúp đỡ của Mộ lão phu nhân. Hơn nữa, Mộ lão phu nhân chính là người đã tác hợp hôn nhân cho Mộ Hạo Phàm và Diệp Chi Tinh.
- Đối với Mộ Hạo Phàm mà nói thì cũng chỉ là giúp sức thêm cho sự nghiệp của Mộ gia mà thôi. Hôm nay có rất nhiều người nóng lòng xem Diệp Chi Tinh xấu mặt nhưng không ngờ rằng Diệp Chi Tinh lại được sự tôn kính từ bao người.
- Hạ nhân bên cạnh lão phu nhân nói nhỏ Diệp Chi Tinh đang đến và nhẹ nhàng dìu Mộ lão phu nhân. Lão phu nhân lập tức cười tươi vui vẻ, một nụ cười hoàn toàn khác với những người cúi đầu khom lưng xung quanh vừa nãy.
- “Bà nội ơi, cháu nhớ bà lắm!” Một câu nũng nịu ngọt ngào.
- Những người đứng xung quanh lão phu nhân giờ mới nhìn rõ được Diệp Chi Tinh, không ít người hít một hơi lạnh.
- Đây có phải là Diệp Chi Tinh đơn giản như thường ngày mọi người vẫn hay thường gặp hay không chứ! Hoàn toàn biến thành một người khác! Khuôn mặt này, thân hình này hoàn toàn như biến thành một người khác.
- “Bà nội, cháu đến muộn rồi.” Diệp Chi Tinh lại gần Mộ lão phu nhân: “Chúc bà mãi mãi khỏe mạnh sống đến trăm tuổi”
- Mộ lão phu nhân mặt cười tươi như hoa nhìn Diệp Chi Tinh, ánh mắt đầy sự yêu thương trìu mến. Bà đưa tay nắm lấy bàn tay thon dài trắng nõn của Diệp Chi Tinh, vỗ nhẹ lên đó.
- “Bà nội cũng nhớ cháu lắm! Sau khi kết hôn cháu đều không có đến thăm ta.” Mộ lão phu nhân cố ý bĩu môi, nhưng khuôn mặt lại đầy vẻ cưng chiều không hề che giấu: “Đừng chỉ có lo cho thế giới của hai đứa mà lâu lâu phải qua thăm bà già cô đơn này nữa.”
- Bên cạnh có một người cất tiếng cười nhạo, dù Mộ lão phu nhân không nghe thấy nhưng Diệp Chi Tinh thì nghe rõ mồn một. Cô ngước đầu sang nhìn mấy người đàn bà khuôn mặt đầy mưu mô toan tính.
- Rõ ràng là Mộ lão phu nhân không hay biết việc gì đã xảy ra trong khoảng thời gian vừa qua. Diệp Chi Tinh vừa nói chuyện với lão phu nhân vừa suy nghĩ không biết nên mở lời thế nào để lão phu nhân không phải quá lo lắng cho cô. Bởi vì trong lòng cô đã xem Mộ lão nhân chẳng khác nào bà nội ruột của mình.
- Diệp Chi Tinh đang suy nghĩ rối rắm trong đầu thì một người đàn bà khác bên ngoài cũng hận nổi là không thể nào xông lên xé nát Diệp Chi Tinh ra. Người đàn bà này chính là Ngô Lệ Lan mẹ chồng cô. Tuy là mẹ chồng của Diệp Chi Tinh nhưng chưa một lần được hưởng đãi ngộ thế này, đừng nói là đứng trước mặt lão phu nhân, đến đứng vòng trong bà ta cũng chưa từng được đứng.
- Nói chuyện một hồi Diệp Chi Tinh cảm thấy thời cơ đã đến để nói ra rõ ràng tất cả mọi việc của cô và Mộ Hạo Phàm.
- Bỗng nhiên lúc này người trong đại sảnh yến tiệc xôn xao lên. Mộ lão phu nhân cũng nhìn theo hướng âm thanh, Diệp Chi Tinh đơ người không nói được lời nào.
- Người trong đám tiệc dồn ra hai phía nhường đường đi. Một người có thân hình cao to xuất hiện trước mặt Diệp Chi Tinh. Đó chính là người chồng kết hôn nửa năm nay nhưng gặp nhau không được bao lần lại còn vụng trộm với người phụ nữ khác.