Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 12 Đây là thứ thuộc về em, không ai có thể cướp đi được

  • Về đến nhà.
  • Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan nhìn Diệp Quân Lâm với vẻ khó tin: “Không ngờ cậu lại đoán đúng, ba thật sự đến mời Tử Nhiễm.”
  • “Ba, ván cược này ba thua rồi.” Diệp Quân Lâm cười bảo.
  • “Nhưng sao dự án này có thể rơi vào tay chúng ta được? Có rất nhiều doanh nghiệp mạnh hơn nhà họ Lý, sao chúng ta có thể giành được nhỉ?” Lý Văn Uyên tỏ vẻ vô cùng khó hiểu.
  • Không chỉ mỗi ông, Lý Tử Nhiễm mới là người khó hiểu nhất.
  • “Đúng đó, vì sao bắt buộc phải là em ký tên thế?” Lý Tử Nhiễm chớp mắt, đợi một lời giải thích của Diệp Quân Lâm.
  • Vì cô cứ có cảm giác Diệp Quân Lâm đứng sau thúc đẩy mọi chuyện, anh nói cái gì thì cái đó sẽ trở thành sự thật.
  • Diệp Quân Lâm cười: “Tử Nhiễm với mọi người quên mất đêm đó chúng ta dự tiệc, cuối cùng Thanh Long chiến vương đã nói gì rồi sao?”
  • Lý Văn Uyên lập tức nói: “Tôi hiểu rồi, thì ra là ý của Thanh Long chiến vương, quả nhiên nhân vật lớn nói lời giữ lời! Nếu không mọi người nghĩ xem, ai có thể ra lệnh cho lãnh đạo Ngô đây?”
  • Lý Tử Nhiễm cười xấu hổ: “Em tưởng lúc đó Thanh Long chiến vương chỉ thuận miệng nói thôi.”
  • “Nhân vật lớn đã nói đương nhiên phải thực hiện rồi!” Diệp Quân Lâm đáp.
  • “Chỉ cần tiếp nhận dự án này thì gia đình chúng ta sẽ cải thiện hơn rất nhiều. Nhã Lan, bà đi nấu một bàn cơm thật ngon đi, tôi muốn chúc mừng.” Lý Văn Uyên cười nói.
  • Có lẽ vì tâm trạng tốt nên hai người thấy Diệp Quân Lâm cũng thuận mắt hơn rất nhiều.
  • Lý Tử Nhiễm nói với Diệp Quân Lâm: “Anh cũng đừng vội tìm việc làm, cứ đi theo em đi.”
  • “Ừm, được, anh sẽ cố gắng giúp đỡ em.”
  • Chớp mắt đã đến ba ngày sau.
  • Lý Tử Nhiễm mặc vest, ngay cả Diệp Quân Lâm cũng ăn mặc nghiêm túc, hai người phải đi ký hợp đồng.
  • “Quân Lâm, em vẫn nên nói với ông nội một tiếng nhỉ, dù sao họ cũng rất quan tâm chuyện này.” Lý Tử Nhiễm dò hỏi Diệp Quân Lâm.
  • “Anh cảm thấy không cần thiết, chuyện này không liên quan gì đến họ cả.” Diệp Quân Lâm đáp.
  • “Tôi vẫn nên gọi một cuộc thì hơn.”
  • Lý Tử Nhiễm gọi cho Lý Thiên Hạo.
  • “Tử Nhiễm à, có chuyện gì thế?”
  • “Ông nội, bây giờ cháu sắp đi ký hợp đồng nên nói với ông một tiếng.”
  • “Ồ, là chuyện này à, chị và anh rể cháu đã đi rồi, cháu không cần đi nữa đâu, yên tâm, hai đứa nó sẽ ký thay cháu! Cháu đến Hoa Đình làm việc đi! Chuyện này cháu không cần phải lo nữa, cứ yên tâm đi làm đi.”
  • Chẳng mấy chốc Lý Thiên Hạo đã mất kiên nhẫn cúp máy, Lý Tử Nhiễm trợn tròn mắt, điện thoại suýt rơi xuống đất.
  • “Sao vậy?”
  • “Ông nội nói chuyện này không liên quan gì đến em nữa, đã có người thay mặt em đi ký rồi!” Lý Tử Nhiễm nghẹn ngào trả lời.
  • Sau khi biết chuyện, Diệp Quân Lâm vô cùng tức giận!
  • Hóa ra nhà họ Lý mặt dày chẳng khác nào nhà họ Diệp!
  • “Em yên tâm, đây là thứ thuộc về em, không ai có thể lấy đi được!” Diệp Quân Lâm nói với giọng điệu nặng nề.
  • Anh xoay người soạn một tin nhắn, gửi thẳng cho đội trưởng Bộ Xây dựng.
  • Lúc này, ở nơi đấu thầu.
  • Mấy chục doanh nghiệp ngồi cùng nhau đợi tuyên bố kết quả.
  • Cuối cùng người tuyên bố kết quả là đội phó Vương Thành An của Bộ Xây dựng.
  • “Tôi xin tuyên bố dự án công viên sinh thái phía Tây thành phố sẽ do công ty Hoa Đình dưới trướng tập đoàn Lý Thị khai phá!”
  • Sau khi Vương Thành An tuyên bố kết quả, cả hiện trường trở nên xôn xao.
  • Mọi người đều không hiểu tại sao Hoa Đình lại thắng.
  • Còn đám người Trương Tùng, Lý Mộng Nguyệt đại diện cho Hoa Đình thì đồng loạt đứng dậy, đón nhận sự chúc mừng của người xung quanh.
  • “Sau đây xin mời đại diện của công ty Hoa Đình đến hậu trường ký hợp đồng thỏa thuận!”
  • Người phụ trách ký hợp đồng cuối cùng vẫn là lãnh đạo Ngô Dũng.
  • Đội phó chỉ đến để tuyên bố kết quả.
  • “Hả? Cô Lý Tử Nhiễm đâu rồi?” Ngô Dũng ngẩng đầu nhìn đám người, trong mắt lộ vẻ chán ghét.
  • “Chào lãnh đạo Ngô, Tử Nhiễm đang bận chuyện khác nên chúng tôi đến ký thay cô ấy.” Trương Tùng cười nói.
  • Lý Mộng Nguyệt ở bên cạnh hùa theo: “Lãnh đạo Ngô, đã tuyên bố kết quả đấu thầu, cũng chắc chắn là chúng tôi rồi, không phải ai ký tên cũng thế thôi sao?”
  • Ngô Dũng nở nụ cười lạnh lùng: “Sao có thể giống được, ví dụ tôi hỏi một câu nhé, hai người đến ký tên thay cô Lý Tử Nhiễm là muốn ký tên cô ấy hay ký tên của người khác?”
  • “Tôi…” Lý Mộng Nguyệt chần chừ.
  • Đương nhiên là họ không định ký tên Lý Tử Nhiễm rồi.
  • Nếu không chẳng phải dự án sẽ trở thành của Lý Tử Nhiễm sao?
  • Bọn họ muốn ký tên của Lý Thiên Hạo.
  • Lý Tùng Khuê lên tiếng: “Đúng rồi, chắc lãnh đạo Ngô không biết, dù tập đoàn Lý Thị chúng tôi chia làm rất nhiều công ty, nhưng chủ tịch hội đồng quản trị vẫn là ông Lý Thiên Hạo, có cổ phần khống chế tuyệt đối của tất cả công ty. Hợp đồng lần này cứ ký tên ông Lý Thiên Hạo là được, Lý Tử Nhiễm cũng đã đồng ý rồi.”
  • Ngô Dũng lắc đầu: “Vậy cũng không được! Chúng tôi đã chỉ định Lý Tử Nhiễm, Lý Thiên Hạo là ai tôi không quen. Nhưng nếu cậu đã nói cô Lý Tử Nhiễm đồng ý rồi, vậy tôi sẽ gọi điện thoại hỏi, chỉ cần cô ấy đồng ý thì bên phía chúng tôi cũng sẽ đồng ý.”
  • Ba người Trương Tùng thấy Ngô Dũng muốn gọi điện thoại thì lập tức hoảng hốt.
  • Làm gì có chuyện Lý Tử Nhiễm đồng ý chứ, thậm chí bọn họ còn chưa hỏi ý kiến của cô nữa.
  • Sau khi cô nghe máy, Ngô Dũng hỏi thẳng: “Cô Lý Tử Nhiễm, xin hỏi cô đã đồng ý để người khác đến ký hợp đồng thay mình, còn muốn ký tên ông Lý Thiên Hạo sao?”
  • Vừa nghe thấy Ngô Dũng hỏi thế, Lý Tử Nhiễm lập tức hiểu đã xảy ra chuyện gì.
  • Nếu cô đồng ý thì từ nay về sau, dự án này sẽ không còn liên quan gì đến cô nữa.
  • Nhưng nếu không đồng ý thì đoán chừng ông nội sẽ hận cô đến chết.
  • Đây là muốn cô chọn giữa lợi ích và ông nội.
  • “Tôi… tôi đồng…” Lý Tử Nhiễm chần chừ một lúc lâu, cuối cùng vẫn định nói đồng ý, nhưng lại bị Diệp Quân Lâm giành lấy điện thoại.
  • “Không đồng ý! Bọn họ còn chẳng gọi cho chúng tôi lấy một cuộc! Có chuyện gì? Quá lắm thì chúng tôi không cần dự án này nữa, ai muốn làm thì làm đi.” Diệp Quân Lâm khó hiểu nói.
  • Sau khi cúp máy, lãnh đạo Ngô đen mặt, nhìn chằm chằm mấy người Trương Tùng.
  • Mấy người nhận ra vấn đề cúi đầu xuống, không dám nhìn ông ta lấy một cái.
  • “Tôi đã nói trước với các người rồi, dự án này nhất định phải để cô Lý Tử Nhiễm hoàn thành từ đầu đến cuối, không ai có thể thay thế! Các người làm thế này tôi chỉ có thể đổi người thôi! Có nhiều người có thể làm dự án này lắm.
  • Tôi nói cho các người biết, nếu còn cần dự án này thì lập tức tìm cô Lý Tử Nhiễm đến ký hợp đồng! Nếu không chúng tôi sẽ xem như các người không cần!”
  • Nghe lãnh đạo Ngô nói xong, ba người vội vàng rời đi như một cơn gió.
  • “Cái gì? Nhất định phải là Lý Tử Nhiễm ư? Ba cứ tưởng ai ký hợp đồng cũng được chứ!” Sau khi biết chuyện, Lý Thiên Hạo trợn tròn mắt.
  • Lý Văn Hải ngạc nhiên hỏi: “Ba, phải làm sao đây? Chẳng lẽ thật sự để Lý Tử Nhiễm tiếp nhận dự án này sao?”
  • “Hết cách rồi, nhưng dù Lý Tử Nhiễm có tiếp nhận dự án này thì phần lớn lợi ích vẫn sẽ nằm trong tay chúng ta. Tử Nhiễm vẫn rất nghe lời ba, đến lúc đó cho chúng nó chút lợi ích là được rồi. Dù sao công ty Hoa Đình nho nhỏ của nó cũng không nuốt nổi dự án này, vẫn phải cần chúng ta giúp đỡ thôi!” Lý Thiên Hạo nói.
  • “Nhưng ông nội à, vấn đề bây giờ là làm sao để khiến Lý Tử Nhiễm đi ký tên, đây đã là lần thứ hai rồi.” Có người hỏi.
  • Lý Thiên Hạo cười khẩy một tiếng: “Hừ, ông tự mình đi đón nó, nó có thể không đi sao, gọi điện thoại cho nó trước đã!”
  • Sau khi kết nối cuộc gọi, người nghe máy là Diệp Quân Lâm: “Hả? Các người không cần đến, chúng tôi bận rồi.”
  • Nói xong, Diệp Quân Lâm thẳng thừng cúp máy.