Chương 7 Chiến thần Côn Luân không thích tặng quà
- "Anh đừng hòng!"
- Lý Tử Nhiễm thà chết chứ không đồng ý điều kiện này.
- "Được, vậy cô cứ chờ xem!"
- Lục Xương Nguyên cười gian ác, sau đó liền rời đi.
- Thấy khuôn mặt trắng bệch của Lý Tử Nhiễm, Diệp Quân Lâm nắm lấy tay cô nói: "Tử Nhiễm, em sao thế? Người vừa nãy là ai vậy?"
- Lý Tử Nhiễm lắc đầu: "Không có gì!"
- Nhưng Lý Tử Nhiễm biết Lục Xương Nguyên sẽ không từ bỏ như vậy.
- Lý Tử Nhiễm thấp thỏm không yên.
- Mới đi được nửa đường, một đám người đột nhiên bao vây bốn người Diệp Quân Lâm.
- Những người này đều là thành viên của đội bảo vệ, người nào người nấy đều chĩa súng vào họ.
- Lý Tử Nhiễm sợ mất hồn, nắm chặt tay Diệp Quân Lâm, mặt cắt không còn giọt máu.
- Vợ chồng Lý Văn Uyên cũng vậy, sợ ngơ ngác.
- Họ biết, Lục Xương Nguyên đang trả thù họ.
- Người đàn ông dẫn đầu mặc bộ quần áo chiến đấu màu đen, dùng ánh mắt lạnh lẽo đằng sau chiếc kính bảo vệ nhìn mấy người Diệp Quân Lâm: "Anh Lục, đây chính là phần tử tội phạm mà anh nói à?"
- Lục Xương Nguyên đứng bên cạnh nói: "Đúng thế, đội phó Trần, tôi nói cho anh biết, hôm nay người này mới ra tù. Sao anh ta có tư cách tham dự buổi tiệc như thế này được chứ? Tôi nghi ngờ anh ta có mục đích xấu! Trong hoàn cảnh như thế này mà xảy ra chuyện gì thì đội phó Trần không thể gánh vác được đâu..."
- "Gì cơ? Còn có chuyện như vậy à?"
- Đội phó đội bảo vệ - Trần Phi Long phụ trách an toàn bên trong hội trường, không hề biết Diệp Quân Lâm dùng cách này để vào bên trong.
- Lục Xương Nguyên đắc ý cười với Lý Tử Nhiễm, nói với Trần Phi Long: "Đội phó Trần, dù sao đi nữa, tôi kiến nghị cứ bắt anh ta lại rồi tính tiếp! Chúng ta phải loại trừ tất cả rủi ro có thể xảy ra!"
- "Đúng! Vừa mới ra tù liền có thể tham dự rồi à? Kiểm tra thiệp mời của họ trước đi!"
- Trần Phi Long lạnh lùng nói.
- Lần này, vợ chồng Lý Văn Uyên và Lý Tử Nhiễm đều ngây ra.
- Vốn dĩ không có thiệp mời!
- "Mau lấy thiệp mời ra đây!"
- Lục Xương Nguyên hùng hổ dọa người.
- "Chúng tôi không có thiệp mời."
- Diệp Quân Lâm nhàn nhạt nói.
- "Ha ha, đội phó Trần, anh nghe thấy chưa? Họ không hề có thiệp mời! Chắc chắn có vấn đề!"
- Lục Xương Nguyên thấy họ không có thiệp mời, lập tức cười lên.
- Trần Phi Long ra lệnh: "Người đâu, dẫn họ đi cho tôi!"
- Lý Tử Nhiễm lập tức luống cuống.
- Sắp bị bắt lại rồi.
- Cô và ba mẹ nhất định sẽ không sao cả.
- Nhưng Diệp Quân Lâm chắc chắn bị bị Lục Xương Nguyên giở trò, áp đặt cho một tội danh nào đó rồi lại bị bắt vào tù.
- "Đợi đã! Chúng tôi từ cổng đi vào, đã qua kiểm tra an ninh, các người dựa vào đâu mà nói chúng tôi có vấn đề?"
- Lý Tử Nhiễm tức giận nói.
- Lục Xương Nguyên cười lạnh nói: "Không thể nào! Ai vào đây cũng phải có thiệp mời! Cho dù là chủ nhân của buổi tiệc ngày hôm nay - chiến thần Côn Luân cũng phải có thiệp mời! Không có thiệp mời thì chắc chắn có vấn đề!"
- "Ừ, tôi cũng chưa từng nghe chuyện không có thiệp mời cũng có thể vào!"
- Đội phó Trần đương nhiên biết.
- Những ông lớn tham dự buổi tiệc ngày hôm nay đều cầm thiệp mời đến.
- "Đưa tất cả đi cho tôi!!!"
- Vợ chồng Lý Văn Uyên sợ hãi nhắm tịt mắt lại.
- Quá khó khăn.
- Lý Tử Nhiễm cũng sợ chết khiếp.
- Lý Xương Nguyên cười khẩy: "Lý Tử Nhiễm, cô chấp nhận đi! Ai bảo cô không đồng ý với tôi!"
- "Ai bảo anh là bắt buộc phải có thiệp mời mới được vào?"
- Đột nhiên, giọng nói của Diệp Quân Lâm vang lên.
- Mọi người đều kinh ngạc nhìn anh.
- Lý Tử Nhiễm kéo Diệp Quân Lâm, ý bảo anh đừng nói gì cả.
- Vợ chồng Lý Văn Uyên cũng bị dọa.
- Diệp Quân Lâm gây họa rồi sao?
- Diệp Quân Lâm vỗ vỗ vai cô: "Tin anh thêm một lần nữa được không?
- Lý Tử Nhiễm gật đầu: "Được!"
- Diệp Quân Lâm nhìn Trần Phi Long: "Hỏi cấp trên của anh là Diệp Quân Lâm không có thiệp mời có được vào không?"
- "Ha ha ha... Lúc ngồi tù tên này bị đánh hỏng đầu rồi hay sao ý? Nghĩ mình là ai chứ?"
- Mấy người Lục Xương Nguyên cười đau cả bụng.
- Trần Phi Long bị câu nói này của Diệp Quân Lâm chọc giận, bực tức nói: "Được, vậy tôi hỏi đội trưởng xem có quen anh không?
- Lục Xương Nguyên tươi cười.
- Bọn họ bằng lòng xem một trò cười.
- Rất nhiều người xúm lại xung quanh.
- Vợ chồng Lý Văn Uyên và Lý Tử Nhiễm cúi đầu.
- Mất mặt!
- Quá mất mặt!
- Trần Phi Long dùng micro đeo tai hỏi đội trưởng đội bảo vệ Phương Chính.
- Sau khi micro đeo tai vang lên, sắc mặt Trần Phi Long thay đổi một trăm tám mươi độ.
- Hoảng sợ nhìn Diệp Quân Lâm.
- "Tôi tôi tôi... tôi biết rồi, đội... đội trưởng..."
- Trần Phi Long nói không ra lời.
- Lục Xương Nguyên đầy kỳ vọng nhìn Trần Phi Long: "Sao rồi? Đội phó Trần?"
- "Bộp!"
- Nhưng trả lời hắn ta là một cái tát.
- Cái tát này khiến Lục Xương Nguyên bay xa bảy tám mét, miệng Lục Xương Nguyên đầy máu, còn rụng mấy cái răng.
- "Đội phó Trần, tại... tại sao vậy?"
- Lục Xương Nguyên không thể tin được nhìn Trần Phi Long.
- Trần Phi Long lại bước tới đấm Lục Xương Nguyên hộc máu.
- "Còn hỏi tại sao à? Anh lạm dụng việc công để trả thù cá nhân, cố ý làm khó cô Lý! Tuy họ không có thiệp mời, nhưng là khách vào đây hợp lệ! Ngược lại, anh mới là người phá hoại trật tự buổi tiệc, phá hỏng bầu không khí! Người đâu, lôi anh ta đi cho tôi! Nhốt mấy ngày rồi tính sau!"
- Trần Phi Long ra lệnh.
- Hai bảo vệ đứng bên cạnh bước lên bắt Lục Xương Nguyên lại, lôi đi giống như lôi một con chó chết vậy.
- "Anh Diệp, cô Lý thật xin lỗi!"
- Trần Phi Long không dám ở lại thêm một phút nào nữa, lập tức dẫn người rời đi.
- Chuyện bất ngờ vừa rồi làm ba người nhà Lý Tử Nhiễm ngơ ngác.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
- Không phải muốn bắt họ à?
- Sao lại bắt Lục Xương Nguyên đi vậy?
- Chuyện này là sao?
- Ba người đồng loạt nhìn Diệp Quân Lâm.
- Sau khi anh nói ra họ tên mình mới xảy ra tình trạng này.
- Lý Tử Nhiễm nghi hoặc nhìn anh: "Anh giải thích đi chứ?"
- "Rất đơn giản! Tuy chúng ta không có thiệp mời, nhưng vào đây hợp lệ, chúng ta không có vấn đề gì cả. Còn Lục Xương Nguyên làm vậy là quấy rối trật tự, lúc nãy mọi người cũng thấy rồi đấy, rất nhiều người xúm lại xem? Ảnh hưởng không tốt, nếu như hôm nay chiến thần Côn Luân đến, biết được xảy ra chuyện như thế này, đừng nói đến một Lục Xương Nguyên nhỏ nhoi, ngay cả lãnh đạo Chu Ngọc Hằng cũng không gánh nổi."
- Lý Văn Uyên lập tức nói: "Hiểu rồi, chỉ cần chúng ta có thể chứng minh được vào đây hợp lệ là được!"
- Mẹ vợ cũng gật đầu: "Đúng là như vậy."
- Lý Tử Nhiễm cảm thấy có vấn đề, nhưng giải thích như vậy hình như cũng không có sơ hở gì. Hợp tình hợp lý.
- Diệp Quân Lâm quay đầu, ánh mắt hiện lên sự lạnh lùng.
- Anh đã nghe thấy những lời Lục Xương Nguyên nói, lần này anh không chỉ bị giam mấy ngày, mà là ngồi tù mọt gông.
- Bữa tiệc rất đơn giản, nhưng những người tham dự đều là những ông lớn.
- Sau khi ba người Lý Văn Uyên tìm được chỗ ngồi, thì không dám động đậy gì, cũng không dám nói chuyện.
- "Ba mẹ, hai người gò bó như vậy làm gì, đi dạo xung quanh đi, nói chuyện kết bạn chẳng phải tốt hơn à."
- Diệp Quân Lâm cười nói.
- Vợ chồng Lý Văn Uyên nhìn nhau, cuối cùng vẫn không dám động đậy gì.
- Lý Tử Nhiễm nghiêng đầu, tò mò đánh giá Diệp Quân Lâm: "Hình như anh chẳng sợ chút nào?"
- Sự thản nhiên và bình tĩnh của Diệp Quân Lâm khiến ba người Lý Tử Nhiễm có cảm giác như Diệp Quân Lâm đã rất quen với tình huống này rồi.
- Diệp Quân Lâm cười cười: "Anh sợ họ làm gì?"
- Lý Tử Nhiễm nghĩ, lúc ở trong tù anh toàn gặp phải những người hung hãn tàn bạo, chắc đã quen rồi.
- Vì vậy, Lý Tử Nhiễm không hỏi thêm gì nữa.
- Người đến dự tiệc ngày càng nhiều.
- Mấy ông lớn Chu Ngọc Hằng cũng lần lượt tới, bị mọi người vây quanh.
- "Hửm? Văn Uyên, tôi phát hiện ai cũng mang theo quà đấy? Cho dù là thư ký của Chu Ngọc Hằng cũng xách theo túi quà. Hình như chỉ mỗi nhà mình không chuẩn bị quà."
- Triệu Nhã Lan đột nhiên nghi hoặc nói.
- Mọi người nhìn xung quanh, đúng là như vậy.
- Chỉ có nhà họ là không mang quà, những người khác đều mang theo.
- Mọi người đều xúm lại, đợi tặng quà.
- Chỉ có họ đứng một góc, rất nổi bật.
- Rất nhiều người đang nhìn về phía họ.
- "Chúng ta thật không hiểu phép tắc gì cả, tôi không nghĩ tới."
- Lý Văn Uyên cúi đầu.
- Triệu Nhã Lan cũng nói: "Đúng đấy, lúc nãy ở ngoài ba và Trương Tùng cũng nghĩ tới rồi, cầm theo rất nhiều quà."
- Lý Tử Nhiễm thở dài nói: "Chuyện này phải trách con, lúc trước con không nghĩ có thể vào trong."
- Lý Văn Uyên cũng gật đầu: "Hay là bây giờ ba sắp xếp người mang chút quà tới đây? Vẫn còn thời gian."
- Diệp Quân Lâm lập tức từ chối: "Ba mẹ, Tử Nhiễm, mọi người không cần lo lắng, biết đâu chiến thần Côn Luân không thích mấy trò tặng quà các này thì sao?"
- "Không phải, đây là việc tối thiểu."
- Lý Tử Nhiễm nói.
- Diệp Quân Lâm cười cười: "Anh cảm thấy chiến thần Côn Luân thích người không tặng quà ấy, em thấy sao?"
- Lý Tử Nhiễm lắc đầu: "Tôi không tin."