Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương sau
Chiến thần trấn quốc

Chiến thần trấn quốc

Last update: 2021-07-16

<p>Chương 1 Chiến thần trở về</p>

  • Nước Đại Hạ.
  • Sân bay Giang Bắc.
  • Một chiếc máy bay tư nhân hạ cánh.
  • Vì nó mà tất cả các chuyến bay quốc tế đều bị delay tám tiếng đồng hồ.
  • Ở lối vào dành cho khách VIP.
  • Có năm người mặc vest mang giày da đứng thẳng tắp như cây lao.
  • Họ cau mày, thỉnh thoảng lại giơ tay nhìn đồng hồ.
  • Bởi vì có một nhân vật tai to mặt lớn đang đến đây.
  • Giới thượng lưu của Giang Bắc đã biết chuyện này từ sớm, nhưng không một ai có đủ khả năng để đến gần lối đi VIP cả.
  • Ngay cả người giàu nhất Giang Bắc cũng đến nịnh nọt săn đón nhưng đã bị đuổi về.
  • Cuối cùng, lối đi cũng có động tĩnh rồi.
  • “Chiến thần!”
  • Nhìn thấy người đến, mọi người đồng thanh hô vang.
  • Trong mắt mỗi người đều lộ vẻ sùng bái và kính nể.
  • Bởi vì đây là thần thoại bất bại, là chiến thần bảo vệ đất nước Đại Hạ.
  • Cũng là chiến thần năm sao duy nhất của lịch sử nước Đại Hạ.
  • Phong hiệu là Côn Luân.
  • Đã từng đánh bại mười tám kẻ mạnh cấp quốc thần với đôi nắm đấm sắt, được phong thần chỉ với một trận chiến!
  • Anh, tung hoành thế giới, một tay che trời, đứng thứ hai thì không ai đứng nhất.
  • Thậm chí còn tạo ra những quân đoàn kiên cường như “Ngũ đại chiến vương”, “Mười tám kỵ binh thiên kiếp” v.v..
  • Bước chân về quê hương, Diệp Quân Lâm vô cùng bùi ngùi.
  • Anh đã từng là đứa trẻ mồ côi bị bỏ rơi trên đường phố Giang Bắc.
  • Được nhà họ Diệp ở Giang Bắc nhận nuôi.
  • Ở nhà họ Diệp, anh chưa từng được chào đón.
  • Ngay cả ba mẹ nuôi cũng đối xử với anh như người ngoài, không đánh đập thì chửi mắng.
  • Những người khác thì xúc phạm đủ kiểu.
  • Nhưng anh chẳng quan tâm, từ nhỏ anh đã rất tự hào và phấn đấu vì cái họ này.
  • Mơ ước sau này sẽ mang vẻ vang về cho cái nhà này.
  • Cuối cùng, Diệp Quân Lâm đã tạo ra một “Tập đoàn Quân Lâm” lớn nhất giới kinh doanh của Giang Bắc.
  • Với tài sản lên đến hàng tỷ, đứng đầu Giang Bắc.
  • Anh một tay đẩy nhà họ Diệp đang suy tàn lên tuyến đầu.
  • Thậm chí còn mong muốn phát triển nhà họ Diệp thành gia tộc hàng đầu Giang Bắc.
  • Nhưng nhà họ Diệp không hài lòng, vẫn luôn ghen ghét Diệp Quân Lâm, xem anh như cái gai trong mắt.
  • Lại càng thèm muốn tập đoàn Quân Lâm của anh hơn.
  • Trước nay nhà họ Diệp luôn cảm thấy anh là người ngoài.
  • Cho dù anh giàu có thế nào, giỏi giang ra sao thì cũng không thuộc về nhà họ Diệp.
  • Chỉ có những thứ anh đang nắm trong tay mới là của nhà họ Diệp.
  • Cuối cùng, vào đêm tân hôn của Diệp Quân Lâm, nhà họ Diệp đã thiết kế một cái bẫy để hại anh. Sau khi Diệp Quân Lâm bị chuốc say, họ ném anh lên giường của chị dâu, tạo hiện trường giả anh đang có hành vi quấy rối chị dâu…
  • Bị ba mẹ nuôi và anh trai bắt ngay tại giường…
  • Đêm đó, Diệp Quân Lâm bị nhà họ Diệp đánh gãy tay chân một cách tàn nhẫn, vứt trên đường như một con chó hoang.
  • Anh thân tàn, thậm chí còn mang cái danh ô nhục đạo đức!
  • Chỉ trong một đêm, từ một người mới nổi trong kinh doanh đã trở thành một con chuột qua đường.
  • Ngày hôm sau, tội chồng thêm tội, bị tống vào tù, thi hành án sáu năm.
  • Anh mãi mãi không quên được vẻ mặt vô tình và cay độc của những người trong nhà họ Diệp.
  • Không quên được bạn bè giậu đổ bìm leo, sự cười nhạo của bạn học và đối tác.
  • Càng không quên được cảnh tượng người vợ mới Lý Tử Nhiễm lúc đó như chết lặng…
  • Anh coi nhà họ Diệp như gia đình, một lòng dốc sức.
  • Nhưng lại bị đối xử như vậy!
  • Mỗi lần nhớ đến cảnh tượng này, trái tim anh như bị dao cứa.
  • Căm hận chứ!
  • Nhưng ai mà ngờ lúc ở tù Diệp Quân Lâm được bí mật điều động nhập ngũ.
  • Mấy năm sau, anh đứng đầu quân đội, được phong hiệu Côn Luân, trở thành chiến thần năm sao duy nhất.
  • Bây giờ, anh trở về rồi.
  • Nhà họ Diệp nên run sợ đi.
  • Diệp Quân Lâm hỏi: “Thanh Long, việc thế nào rồi?”
  • Thanh Long – người đứng đầu Ngũ đại chiến vương bước lên trước, cung kính nói: “Chiến thần, đã điều tra ra rồi, e là tối nay vào lúc mười giờ, vợ của anh – cô Lý Tử Nhiễm sẽ tái hôn!”
  • Chồng bị tống vào tù ngay đêm tân hôn.
  • Lý Tử Nhiễm thủ tiết sáu năm.
  • Không biết phải chịu bao nhiêu áp lực rồi.
  • Lúc này, người Diệp Quân Lâm muốn gặp nhất chính là Lý Tử Nhiễm.
  • Thanh Long do dự giây lát rồi nói tiếp: “Chiến thần, ngoài ra nhà họ Diệp sẽ tổ chức tiệc mừng thành công trở thành công ty niêm yết ở khách sạn Dương Quang! Vừa rồi có rất nhiều người đến mời chiến thần, trong đó có người của nhà họ Diệp, tôi không trực tiếp từ chối.”
  • Diệp Quân Lâm hỏi: “Thời gian?”
  • “Tám giờ.”
  • “Được, nói với nhà họ Diệp tôi sẽ tham gia tiệc!”
  • Hai chuyện này không xung đột về thời gian nên Diệp Quân Lâm đồng ý.
  • Khách sạn Dương Quang – Giang Bắc.
  • Tiệc mừng doanh nghiệp Diệp Thị lên sàn niêm yết thành công được tổ chức ở đây.
  • Nhờ tập đoàn Quân Lâm, một bước đã trở thành nhà giàu.
  • Bên trong ăn uống linh đình, vô cùng náo nhiệt.
  • Diệp Kiện Sâm – chủ nhà họ Diệp đỏ mặt nói: “Ông trời phù hộ cho nhà họ Diệp, con cháu đều tài năng nổi bật hơn người. Ngày hôm nay, tập đoàn Diệp Thị lên sàn niêm yết, thành công trở thành tập đoàn mới nổi của Giang Bắc!”
  • Ba người con trai và một cô con gái của Diệp Kiện Sâm đang tiếp đãi khách khứa với nụ cười rạng rỡ.
  • Thế hệ trẻ nhà họ Diêp lại càng thêm đắc ý và tự hào.
  • Sau hôm nay, nhà họ Diệp trở thành nhà giàu rồi!
  • Bọn họ cũng trở thành thế hệ thứ hai giàu có nhất ở Giang Bắc.
  • Khách khứa đến tham gia bữa tiệc phần lớn đều thuộc giới thượng lưu của Giang Bắc.
  • Mọi người đang tán gẫu về chuyện xảy ra hôm nay!
  • “Ông Diệp biết hôm nay xảy ra chuyện gì chưa! Tiệc mừng của nhà ông hoàn toàn chẳng là gì đâu.”
  • “Đúng vậy! Tôi nghe nói có một nhân vật tai to mặt lớn đến Giang Bắc đấy!”
  • “Nhà giàu nhất Giang Bắc chúng ta muốn gặp mặt mà cũng bị đuổi về vì không đủ tư cách!”
  • “Đây có là gì, Chu Ngọc Hằng đã đợi sẵn ở sân bay trước năm tiếng đồng hồ đấy!”
  • Diệp Kiện Sâm gật đầu: “Tất nhiên là biết rồi, tôi còn cho người đi mời nhân vật này tham gia tiệc mừng mà!”
  • “Không thể nào! Nhân vật này sao có thể tham gia kiểu tiệc mừng này được chứ?”
  • Mọi người đều không tin.
  • Thực ra Diệp Kiện Sâm cũng không chắc chắn, ông ta chỉ thử mà thôi.
  • Lúc này, con trai thứ hai của nhà họ Diệp - Diệp Tây Huy vội chạy đến: “Ba, nhân vật tai to mặt lớn kia đã đồng ý sẽ tham gia tiệc mừng của chúng ta rồi! Đang trên đường đến đây!”
  • “Cái gì? Trời giúp nhà họ Diệp chúng ta mà!”
  • Người nhà họ Diệp ai nấy đều phấn khích.
  • Đây là cơ hội để họ một bước lên trời.
  • Các con cháu trong nhà họ Diệp tụ tập lại với nhau, mọi người cười tươi như hoa.
  • Anh trai Diệp Nhất Long và chị dâu Ngô Nhã Lệ của Diệp Quân Lâm cười nói: “Nhà họ Diệp chúng ta bắt đầu phất lên từ lúc Diệp Quân Lâm vào tù đấy…”
  • “Phải rồi, nói đến Diệp Quân Lâm, mọi người có biết không? Hôm nay là ngày thằng nhóc đó ra tù!”
  • Đột nhiên có người nói.
  • “Thật à? Xúi quẩy đến thế sao? Ngay ngày vui mà gặp phải thứ ra tù!”
  • “Cầu cho anh ta đừng đến nhà họ Diệp! Anh ta chính là nỗi ô nhục lớn nhất của nhà họ Diệp!”
  • Khóe miệng Ngô Nhã Lệ nhếch lên thành một nụ cười khẩy: “Nói đến thì nhà họ Diệp có được địa vị ngày hôm nay cũng là nhờ công lao của Diệp Quân Lâm!”
  • Diệp Nhất Long: “Đây là việc nó nên làm! Một đứa trẻ mồ côi được nhà họ Diệp nuôi thì không thể cống hiến được à! Một tập đoàn hàng tỷ thì có là gì? Nói thẳng ra thì nó chính là một con chó do nhà họ Diệp nuôi!”
  • Có người cười khà khà, nói: “Tôi thì có hứng thú với vợ của Diệp Quân Lâm lâu rồi, cô ta còn thủ tiết nữa chứ, tôi định lấy cô ta đấy!”
  • “Ha ha ha…”
  • Mọi người phá lên cười.
  • Mọi người yên lặng, tôi có chuyện muốn thông báo…”
  • Diệp Kiện Sâm đích thân thông báo tin có nhân vật tai to mặt lớn sắp đến.
  • Tiếng vỗ tay vang lên như sấm.
  • “Bộp bộp bộp…”
  • Nhưng sau khi tràng pháo tay dừng lại thì vẫn có người vỗ tay.
  • Âm thanh to rõ từ xa đến gần.
  • Một người vừa đi trên thảm đỏ vừa vỗ tay.
  • Dáng người anh cao lớn thẳng tắp, oai phong mạnh mẽ.
  • Chỉ đi đường thôi cũng mang lại cho người ta cảm giác khí thế hào hùng.
  • Mọi người cảm thấy hơi thở như ngưng lại.
  • “Là Diệp Quân Lâm!”
  • Diệp Nhất Long và Ngô Nhã Lệ kinh ngạc thốt lên.
  • Bỗng chốc, hơn một trăm đôi mắt ở hiện trường đổ dồn lên người anh!
  • “Tôi quên mất hôm nay thằng súc vật này ra tù!”
  • Ba mẹ nuôi của Diệp Quân Lâm đồng thanh nói.
  • Diệp Quân Lâm không quan tâm đến ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, bước từng bước đến trước mặt Diệp Kiện Sâm.
  • “Nghe nói công ty lên sàn niêm yết, Diệp Kiện Sâm ông vui không?”
  • Nụ cười của Diệp Quân Lâm đầy ẩn ý.
  • Diệp Kiện Sâm vô cùng tức giận, hét lên: “Thằng súc vật mày dám đến đây? Mày gọi tao là gì? Một con chó không biết lớn biết nhỏ!”
  • “Ai để nó vào đây? Không biết nó vừa ra tù về à? Xui xẻo quá đi mất!”
  • Diệp Nhất Long đứng lên, lạnh lùng nói: “Diệp Quân Lâm, cậu còn mặt mũi mà quay về à?”
  • Diệp Quân Lâm nhìn anh ta: “Tại sao tôi không thể về?”
  • “Đứa trẻ mồ côi như cậu có ba đẻ ra mà không có ba nuôi dưỡng! Nhà họ Diệp nuôi cậu, nhưng cậu còn trẻ đã nham hiểm độc ác, vong ơn bội nghĩa muốn nuốt chửng nhà họ Diệp, thậm chí còn có ý đồ xấu với chị dâu của mình! Việc không thành còn muốn giết cả ba mẹ mình. Lương tâm của cậu ở đâu? Trong tim cậu có còn chút luân lý đạo đức nào không hả?”
  • “Ai cũng biết ở Giang Bắc cậu đã thân bại danh liệt rồi. Cậu còn dám trở về, cậu không biết xấu hổ sao?”