Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 13 Anh nói em làm được thì nhất định em có thể làm được

  • Sau khi Tống Trọng Bân trở về từ bệnh viện, ông vẫn luôn cười không khép miệng lại được.
  • Trong lòng ông cảm thấy rất vui vẻ!
  • Sau khi ba uống viên uống an cung hoàn của Trần Ninh xong, bệnh tình của ông cụ đã chuyển biến tốt hơn.
  • Mối quan hệ giữa anh em trong nhà cũng trở nên hài hòa, chính miệng anh cả còn đồng ý để Tiểu Đình gia nhập tập đoàn Vinh Đại, đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc.
  • Điều này có nghĩa cuối cùng gia đình mình đã tiến vào trung tâm quyền lực của gia tộc, rốt cuộc cũng giành được sự cho phép của gia tộc.
  • Ông bảo Mã Hiểu Lệ làm mấy món ăn, cả gia đình ngồi ăn tối cùng nhau.
  • Thậm chí ông còn lấy ra loại rượu ngon mà mình đã cất kỹ, nhất định phải uống mấy ly với Trần Ninh.
  • Ông cầm ly rượu lên, vừa cười híp mắt vừa nói với Trần Ninh: "Trần Ninh, bệnh tình của ông nội có thể chuyển biến tốt hơn, Sính Đình có thể gia nhập vào tập đoàn Vinh Đại với tư cách là tổng giám đốc."
  • "Anh có công nhiều nhất, chúng ta uống một ly đi."
  • Trần Ninh mỉm cười và nói: "Con kính ba!"
  • Mã Hiểu Lệ cũng cười nói: "Lão Tống nói không sai, chúng ta có thể nở mày nở mặt đều là nhờ Trần Ninh."
  • Tống Sính Đình gật đầu và nói: "Lần này gia đình chúng ta nợ Trần Ninh một ân huệ lớn rồi!"
  • Mã Hiểu Lệ khẽ lườm con gái: "Đã là người một nhà rồi, giữa vợ chồng còn có nợ nần gì chứ?"
  • Khuôn mặt của Tống Sính Đình chợt đỏ bừng khi nghe thấy lời mẹ nói, cô xấu hổ đến mức không nói nên lời.
  • Cô nhìn lén Trần Ninh ở bên cạnh, nhưng Trần Ninh chỉ cười mà không nói gì.
  • Cô nhấc bàn chân đang mang đôi giày cao gót lên, lén đá anh một cái.
  • Hừ, có gì vui chứ?
  • Tôi đây vẫn chưa đồng ý làm bà xã anh đâu!
  • Vốn dĩ gia đình Tống Trọng Bân còn đang lo lắng rằng liệu bác cả Tống Trọng Hùng có trở mặt không?
  • Nhưng không ngờ rằng ngày hôm sau, Tống Sính Đình thực sự nhận được thư báo thuyên chuyển công tác, chính thức được điều đến tập đoàn Vinh Đại đảm nhiệm chức tổng giám đốc.
  • Phạm vi kinh doanh của tập đoàn Vinh Đại là buôn bán bất động sản, hồi đại học Tống Sính Đình theo chuyên ngành công trình kiến trúc.
  • Cô đảm nhiệm chức vụ trong tập đoàn Vinh Đại, có thể nói là như cá gặp nước.
  • Những năm qua cô vẫn luôn bị gia tộc đối xử lạnh nhạt.
  • Lần này cuối cùng cô cũng có cơ hội thể hiện tài năng của mình, tình thần của cô cũng trở nên hăng hái, dự định sẽ trổ tài và gặt hái được thành tích cho mọi người nhìn.
  • Cô muốn cho tất cả mọi người biết rằng Tống Sính Đình cô không phải là sự sỉ nhục, mà là niềm tự hào của nhà họ Tống.
  • Tống Sính Đình đều đi sớm về muộn trong suốt một tuần lễ.
  • Ngay cả khi trở về nhà từ công ty, đêm nào cô cũng phấn đấu đến nửa đêm.
  • Đêm nay, đã mười hai giờ khuya rồi.
  • Tống Sính Đình sắp xếp lại giấy tờ trong tay xong, sau đó duỗi lưng một cái, cô thở phào nhẹ nhõm, nói: "Phù, cuối cùng cũng hoàn thành xong bản kế hoạch."
  • Cô vừa dứt lời thì có tiếng lạch cạch rất nhỏ vang lên từ cửa phòng, hóa ra là Trần Ninh mở cửa đi vào.
  • Trong tay Trần Ninh còn bưng một tô mì trứng đang bốc khói nghi ngút, Tống Sính Đình nhìn thấy, trong lòng không khỏi cảm động.
  • Mấy ngày nay cô thức khuya làm việc, Trần Ninh đều đích thân xuống bếp chuẩn bị bữa khuya cho cô.
  • Nó khiến cô cảm thấy rất ấm áp mỗi khi mệt mỏi vì công việc.
  • Tống Sính Đình hít một hơi: "Thơm quá!"
  • Trần Ninh đặt tô mì trứng lên bàn sách của cô, nói với vẻ đau lòng: "Món mì trứng mà em thích nhất, anh cố ý thêm rau cho em, còn chiên thêm cả trứng ốp la nữa, mau ăn đi."
  • "Ăn xong thì tắm rửa nghỉ ngơi, em đã thức đêm suốt một tuần rồi. Anh sợ rằng còn chưa đạt được thành tích thì cơ thể đã kiệt sức rồi."
  • Tống Sính Đình bị Trần Ninh trách cứ, nhưng trong lòng lại cảm thấy ấm áp.
  • Vừa ăn mì do Trần Ninh nấu, vừa nói với giọng ngọt ngào: "Lần này ông nội để tôi làm tổng giám đốc Vinh Đại, đương nhiên tôi phải cố gắng thật nhiều rồi."
  • "Tôi đã nghĩ kỹ rồi, phải đạt được vài thành tích trong khoảng thời gian trước khi ông nội xuất viện."
  • "Đợi ông nội xuất viện, tạo cho ông một niềm vui bất ngờ."
  • Trần Ninh vừa cười vừa nói: "Thành tích gì?"
  • Tống Sính Đình vừa ăn mì vừa đưa bản kế hoạch trên bàn cho Trần Ninh: "Chính là cái này!"
  • Trần Ninh tiện tay nhận lấy, nhìn dòng chữ trên bìa tài liệu, anh thì thầm: "Bản kế hoạch đấu thầu quảng trường mua sắm Hải Đường?"
  • Tống Sính Đình vừa cười híp mắt vừa nói: "Đúng vậy, gần đây trong thành phố đã mở một cuộc đấu thầu công khai, muốn phá bỏ làng đô thị Hải Đường và xây dựng lại quảng trường thương mại Hải Đường."
  • "Hoạt động kinh doanh chính của Vinh Đại chúng ta là buôn bán bất động sản. Đương nhiên không thể dễ dàng bỏ qua một hạng mục công trình lớn như vậy."
  • "Tôi dự định tham gia đấu thầu, nếu như có thể trúng thầu hạng mục lớn này, chắc chắn ông nội sẽ rất vui."
  • Khi Tống Sính Đình nói lời này, cô đột nhiên có chút lo lắng mà thở dài: "Tuy nhiên, các công ty tham gia đấu thầu lần này đều có thực lực rất mạnh. Tập đoàn Vinh Đại của chúng ta có thể đấu thầu thành công hay không, điều này rất khó nói."
  • Khóe miệng Trần Ninh hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười đầy ẩn ý, ​​anh chậm rãi nói: "Đừng lo lắng, em nhất định có thể đấu thầu thành công, giành được hạng mục công trình này."
  • Tống Sính Đình nói với giọng điệu ngọt ngào: "Chỉ mong là vậy!"
  • Trần Ninh bước ra ngoài ban công, anh lấy điện thoại di động ra gọi: "Điển Chử, cậu hỏi bên phía Trung Hải một chút xem, có phải có một hạng mục công trình quảng trường mua sắm Hải Đường đang được đấu thầu hay không?"
  • "Nói với họ, Tống Sính Đình sẽ thực hiện hạng mục này."
  • Điển Chử: "Vâng, thiếu soái!"
  • Mười ngày sau, cuộc họp đấu thầu hạng mục quảng trường thương mại Hải Đường của Trung Hải được tổ chức theo như dự định.
  • Rất nhiều lãnh đạo của Trung Hải và cả Trương Chí Văn, người phụ trách của Cục xây dựng cũng đến tham dự buổi họp đấu thầu.
  • Cuối cùng, sau nhiều tầng sàng lọc, cuối cùng trưởng phòng Trương của Cục xây dựng đã tuyên bố trước công chúng rằng: Cô Tống Sính Đình đại diện cho tập đoàn Vinh Đại đã đấu thầu thành công, nên hạng mục phá bỏ làng đô thị Hải Đường và xây dựng lại quảng trường mua sắm Hải Đường sẽ do cô Tống Sính Đình phụ trách hoàn toàn.
  • Một tràng pháo tay lập tức vang lên trong hiện trường.
  • Trưởng phòng Trương mời Tống Sính Đình lên sân khấu, vừa cười vừa nói: "Chúc mừng cô Tống đấu thầu thành công!"
  • Tống Sính Đình cảm thấy như thể mình đang nằm mơ, không ngờ cô thực sự giành được hạng mục quảng trường thương mại Hải Đường rồi.
  • Sau khi ký hợp đồng, cô không nhịn được mà nói với Trần Ninh: "Trần Ninh, hay là anh véo tôi một cái đi, để tôi xem đây là mơ hay thật?"
  • Trần Ninh khẽ mỉm cười và nói: " Không cần véo, là thật đấy, em chuẩn bị thể hiện tài năng đi."
  • ...
  • Tống Trọng Hùng đang chơi golf với bạn thì bất ngờ nhận được cuộc gọi từ con trai ông ta.
  • Sau khi nghe xong, ông ta vừa mừng vừa sợ: "Cái gì, Tống Sính Đình thực sự giành được hạng mục quảng trường thương mại Hải Đường rồi sao!"
  • Trong giọng nói của Tống Hạo Minh lộ ra vẻ phấn khích: "Đúng vậy, em họ đã ký hợp đồng ngay tại chỗ, nhà chúng ta đã nắm chắc hạng mục này rồi!"
  • Cảm xúc của Tống Trọng Hùng cũng dâng trào, ông ta nói với vẻ hồ hởi: "Ha ha, đây là một hạng mục lớn."
  • "Sau khi hạng mục này hoàn thành, chắc chắn giá trị của nhà họ Tống chúng ta sẽ tăng gấp đôi, vươn lên thành gia đình giàu sang quyền thế ở Trung Hải."
  • Tống Hạo Minh vô cùng vui mừng, nhưng cũng lo lắng: "Ba, hạng mục này do em họ trúng thầu. Nếu như tiếp tục để cô ta làm tổng giám đốc, chẳng phải tất cả thành tích đạt được đều của cô ta hay sao?"
  • "Con sợ ông nội biết cô ta tài giỏi như vậy, sau này sẽ thiên vị gia đình họ thì sao?"
  • Tống Trọng Hùng cười khẩy, ông ta nói: "Ha ha, để cô ta ngồi trên vị trí tổng giám đốc nhiều ngày như vậy, đã đến lúc phải đuổi cô ta đi rồi."