Chương 34 Đập cửa
- “Anh... anh muốn làm gì?” Hạ Mạc vội giữ bàn tay nghịch ngợm của hắn lại: “Anh đã hứa với em rồi mà, tối nay không được làm gì cả.”
- “Không cái gì cơ?” Hắn sớm đã biết được điểm yếu của cô, vậy nên đâu có dễ gì mà nghe lời cô. Chẳng mấy chốc, căn phòng đã tràn ngập tiếng kêu yêu kiều của người con gái, ngân nga giống như một bản giao hưởng, khiến người nghe mê đắm…
- Sáng sớm hôm sau, khi hai người họ vẫn còn đang ôm nhau ngủ say sưa, thì cửa phòng bỗng có tiếng gõ “cộc cộc” làm cả hai đều giật mình.