Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 26 Mù mịt

  • “Tôi thật sự quen em.”
  • Lăng Diệc Thâm tiến gần về phía cô, do dự một lát nhưng vẫn không đưa tay ra.
  • “Tôi mất trí nhớ rồi.” Đôi mắt cô thoáng xuất hiện một tia u ám, viền mắt đỏ hoe, một làn nước mờ mờ như hơi sương đang dâng lên trong đôi mắt to tròn ấy: “Một năm trước, vì xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tôi không còn nhớ được gì nữa. Anh có thể nói cho tôi biết những chuyện trước đây của tôi không? Bây giờ, ngoài chứng minh thư ra, tôi chẳng còn nhớ được cái gì nữa.
Chương khoá