Chương 228 Hối hận thật rồi
- “Mẹ đừng nói trước những việc ấy.” Hạ Mạt khiến lời nói của Lưu Diễm Tư loạn hơn. Cô cắn đứt dây, dìu Lưu Diễm Tư đứng dậy: “Mẹ bám vào ghế hoạt động một chút, con ra ngoài xem sao.”
- “Mạt Mạt.” Lưu Diễm Tư níu cánh tay Hạ Mạt: “Hay là một mình con đi trước đi, đừng để ý đến mẹ. Mong ước lớn nhất đời này của mẹ đó là con với Nguyên Kỳ hạnh phúc là được rồi. Lăng Diệc Sâm thật lòng với con, dù mẹ… dù không tìm được mẹ thì cứ sống tốt với Nguyên Kỳ… Vậy lòng mẹ cũng…”
- “Mẹ nói những cái đó còn tác dụng gì nữa?” Hạ Mạt ngoảnh lại nhìn Lưu Diễm Tư trìu mến, hoe mắt: “Con không nói mà Lăng Diệc Sâm không biết được à? Trước sau gì anh ấy cũng biết, khi ấy con với Nguyên Kỳ không sống yên đâu.”