Chương 239 Không biết
- Điện thoại Bạch Nhược Hy đặt bên tai bỗng được kết nối, khi cô còn chưa nói gì, giọng nôn nóng của Kiều Huyền Thạc đã truyền đến: "Trông kỹ bà ấy, đừng để bà rời khỏi tầm mắt em."
- Bạch Nhược Hy chậm rãi nhắm mắt lại, nước mắt đau đớn chậm rãi lăn xuống, cô vò tờ giấy, bỏ vào túi áo, ngồi xuống ghế sô pha, nức nở nói: "Em xin lỗi, anh Ba, em không ngờ chị ấy lại rời đi, chị Tịnh đã đi rồi."
- "Vì sao không trông bà ấy?" Kiều Huyền Thạc cất giọng giận dữ gào thét mang theo nghẹn ngào.