Chương 42 Không được phản bội tôi
- Kiều Huyền Thạc hít thở đều. Anh đút một tay vào túi rồi từ từ tiến lại gần, nhỏ giọng nói: “Cô cảm thấy chúng ta nửa đêm nửa hôm ở trong đền thờ còn có lý do gì khiến người khác có thể tin đây?”
- “Căn bản là không có. Em không nghĩ ra.”
- Nếu như có, cô cũng không đến nỗi tìm lý do nửa đêm đuổi theo chim như vậy.