Chương 267 Nhật ký tỏ tình vừa ngây ngô vừa buồn cười
- “Người em hận duy nhất có lẽ là người bạn thân thiết nhất mà em đã từng đối xử thật lòng thật dạ, nếu không phải cô ta em cũng sẽ không rơi đến bước đường này.” Bạch Nhược Hy cảm thán thở dài một tiếng, từ từ ngả đầu dựa vào vai Kiều Huyền Thạc, toàn thân mềm nhũn như không còn sức lực.
- “...” Kiều Huyền Thạc hiểu ý cô, nhưng vẫn trầm mặc không nói lời nào, đôi mắt lạnh lùng nheo lại thành một góc hẹp và nguy hiểm.
- Bạch Nhược Hy sờ vào bàn tay anh, chơi đùa với những ngón tay thon dài của anh, các đốt ngón tay rõ ràng rắn chắc mà đều tăm tắp, đẹp vô cùng.