Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 242 Cùng mẹ chầm chậm già đi

  • Kiều Huyền Thạc đẩy nhẹ người mẹ khóc mệt trong ngực ra, tay đặt lên bả vai bà, đứng cách bà một cách tay, cúi đầu nhìn xuống khuôn mặt bà.
  • Thấy khuôn mặt bà đầy nước mắt, lập tức rút khăn tay ra khỏi túi quần, nhẹ nhàng lau sạch nước mắt của bà, ấm giọng thì thầm: "Đừng khóc, con xin lỗi vì không nhận ra mẹ ngay từ lần đầu gặp mẹ."
  • Trần Tịnh mím môi nén khóc, lắc đầu, giọng khàn khàn, cổ họng khó chịu không nói được chữ nào.
Chương khoá