Chương 272 Đại thần y Tống
- Kim Mao lập tức bắt đầu hét to lên: “A, chân của tôi kêu lên rồi, chân của tôi đau... ấy? Sao lại không có đau như vậy rồi nhỉ?”
- “Đem xương châ đẩy về lại chỗ cũ rồi đương nhiên là tốt hơn chút.” Tống Nam Y cũng lau đi những giọt mồ hôi ở trên trán.
- Lúc nãy cô không ngừng nói chuyện tào lao với Kim Mao cũng chính là muốn di chuyển sự chú ý của Kim Mao tới chỗ khác.