Chương 3 Cậu chờ chịu chết đi!
- "Con khốn, mày lại dám đánh con trai của bà à? Hôm nay bà đây nhất định phải đánh chết mày."
- Bà Trương nghe vậy cũng không cần biết đúng sai thế nào, hầm hầm giơ tay phải lên, tát mạnh về phía mặt Tống Sính Đình.
- Tống Sính Đình vừa định giải thích với đối phương, nhưng không ngờ đối phương ngang ngược như thế, lại ra tay đánh người luôn.
- Do bất ngờ không kịp đề phòng, cô hoàn toàn không thể tránh kịp.
- Đã thấy lòng bàn tay của đối phương sắp đánh vào trên mặt cô.
- Nhưng vào giờ phút này, Trần Ninh lại ra tay.
- Tay trái Trần Ninh bế con gái, tay phải thò ra nhanh như chớp, chộp lấy cổ tay của bà Trương.
- Khi lòng bàn tay của bà Trương chỉ còn cách mặt Tống Sính Đình có mấy centimet lại bị ép phải dừng lại, không thể tát tới.
- Bà ta còn chưa hoàn hồn đã bị Trần Ninh tát vào mặt.
- Cái tát này làm bà ta ngây người.
- Kiểu tóc mới được uốn cắt tỉ mỉ ở tiệm làm tóc cũng biến thành ổ gà.
- Bà ta ôm mặt, nhìn Trần Ninh với vẻ khó tin: "Cậu dám đánh tôi à?"
- Trần Ninh hờ hững nói: "Không dạy được con là lỗi của mẹ, bà không phân biệt tốt xấu lại sỉ nhục người vô tội, một tát này là dạy bà cách làm người đấy."
- Lúc này, giáo viên mầm non cũng từ phòng vệ sinh trở về.
- Cô ta không ngờ mình mới đi được một lúc mà lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, vội vàng qua hỏi: "Bà Trương, bà không sao chứ?"
- Bà Trương hoàn hồn, tức giận đẩy cô giáo ra và chỉ vào Trần Ninh, hét lên chói tai: "Cậu dám đánh tôi, cậu cứ chờ đấy cho tôi!"
- Bà ta nói xong, lập tức gọi điện thoại.
- Qua mấy phút ngắn ngủi.
- Brừm!
- Tiếng động cơ ô tô và tiếng lốp xe ma sát với mặt đường vọng từ bên ngoài vào.
- Hai chiếc xe màu đen lao thẳng qua cổng trường mầm non mà không hề giảm tốc độ, mãi đến trước khu dạy học của trường mới đột nhiên phanh gấp và dừng lại.
- Năm người đàn ông mặc quần áo gọn gàng bước từ trên hai chiếc xe Mercedes sang trọng xuống.
- Người dẫn đầu kia có dáng vẻ cao lớn, gương mặt dữ tợn, trông vô cùng hung hãn.
- Mặt ông ta đằng đằng sát khí, dẫn theo bốn người đàn em đi vào phòng học, hung hăng nói: "Là ai bắt nạt vợ con tôi?"
- Bà Trương thấy được người đàn ông mặt mày hung ác này thì vui mừng ra mặt, lắc mông tới đón và uất ức nói: "Sao giờ anh mới đến? Nếu anh mà đến chậm chút nữa, vợ con anh sẽ bị người ta đánh chết đấy."
- Sắc mặt người đàn ông sầm xuống: "Để tôi xem thử ai mà giỏi như vậy, dám đánh vợ con của Trương Vạn Long tôi."
- Trương Vạn Long!
- Tống Sính Đình nghe được cái tên này, ánh mắt cô càng thêm lo lắng.
- Cô biết Trương Vạn Long nổi tiếng có tiền có thế ở Trung Hải, người bình thường tuyệt đối không thể động vào.
- Bà Trương chỉ tay vào Trần Ninh và Tống Sính Đình, cười lạnh nói: "Chính là đôi nam nữ chó chết này. Chồng, anh xử lý chuyện này mà không thể làm em thỏa mãn, em sẽ lập tức đưa con chuyển về nhà mẹ đẻ."
- Trương Vạn Long híp mắt nói: "Đơn giản, vả miệng người phụ nữ, đánh cho cô ta rụng sạch răng mới thôi. Về người đàn ông à, cậu ta đánh em bằng tay nào, cứ đánh gãy tay đó của cậu ta là được rồi."
- Nhóc mập nói: "Ba, con cũng muốn đánh đồ con hoang Tống Thanh Thanh này, nó cũng bắt nạt con."
- Trương Vạn Long mỉm cười xoa đầu con trai: "Được, lát nữa ba tìm sợi dây trói nhóc con hoang này cho con làm chó dắt chơi."
- Bà Trương nghe vậy thì mặt mày rạng rỡ, nhóc mập cũng hưng phấn vỗ tay nói: “Vâng”.
- Cô giáo mầm non và các phụ huynh đến đón con ở cách đó không xa nghe Trương Vạn Long nói vậy, ai nấy đều nhìn ba người nhà Trần Ninh với ánh mắt thương hại.
- Trước giờ những người đắc tội Trương Vạn Long chưa từng có kết thúc tốt đẹp.
- Lúc này Tống Sính Đình cũng lo lắng, cô bước lên, nói với Trương Vạn Long: "Ông Trương, tôi là Tống Sính Đình người nhà họ Tống. Tôi muốn giải thích với ông một chút về chuyện này, trong này có rất nhiều hiểu nhầm."
- Trương Vạn Long hừ lạnh: "Cô không cần giải thích với tôi, Trương Vạn Long tôi hành sự chưa bao giờ phải nghe người khác giải thích, tôi nói thế nào thì cứ làm như vậy!"
- "Hơn nữa cô không cần lấy nhà họ Tống ra dọa tôi, tôi không để mắt tới nhà họ Tống các cô đâu."
- "Theo tôi được biết, cô đường đường là cô chủ của nhà họ Tống lại lén qua lại với đàn ông, để chưa cưới đã sinh con. Cô làm nhà họ Tống bị sỉ nhục, ông cụ nhà họ Tống không đuổi cô ra khỏi gia tộc đã xem như tốt lắm rồi."
- "Cô lại còn dám tìm một gã đàn ông lỗ mãng tới bắt nạt vợ con tôi. Hôm nay tôi sẽ giúp nhà họ Tống dạy cô cách làm người!"
- Trương Vạn Long nói đến đây lại lạnh lùng nói với bốn vệ sĩ của ông ta: "Sao các người còn chưa ra tay?"
- "Vâng, ông chủ!"
- Bốn vệ sĩ đồng thời đáp một tiếng, sau đó hung hăng lao về phía ba người nhà Trần Ninh.
- "Muốn chết!"
- Mắt Trần Ninh ánh lên vẻ lạnh lẽo, nói với Tống Sính Đình bên cạnh: "Che mắt cho Thanh Thanh."
- Tống Sính Đình nghe Trần Ninh nói vậy thì sửng sốt. Sau đó cô ý thức được điều gì, vội vàng giơ tay lên che mắt cho con gái.
- Trần Ninh bước nhanh tới, đấm thẳng vào mặt đối thủ xông lên đầu tiên.
- Bốp!
- Binh!
- Bộp!
- Mấy tiếng động vang lên!
- Đối phương lập tức ngã xuống như một cây lớn bị chặt đổ.
- Mọi người ở đó đều kinh ngạc há hốc mồm, không ngờ Trần Ninh lại đánh giỏi như vậy.
- Trần Ninh đi tới trước mặt Trương Vạn Long, anh cũng không nói nhiều, đặt một tay lên trên vai Trương Vạn Long và lạnh lùng nói: "Quỳ xuống!"
- Trương Vạn Long cảm giác bàn tay trên vai mình nặng tựa nghìn cân, ông ta không chịu được phải quỳ xuống.
- Bịch!
- Hai đầu gối của Trương Vạn Long đập mạnh, quỳ xuống đất, trên mặt lộ vẻ đau đớn.
- Bốp!
- Ông ta còn chưa kịp rên, Trần Ninh đã làm tay năm tay mười, tát ông ta mấy cái.
- Trương Vạn Long bị tát cho miệng đầy máu, nhưng ánh mắt nhìn chằm chằm vào Trần Ninh như rắn độc, cười gằn nói: "Thằng khốn, mẹ nó, mày dám đánh tao, mày biết tao là ai không?"
- "Tao là người của anh Bảo đấy. Mẹ nó, mày cũng dám động đến tao à? Mày nhất định phải chết!"
- "Mày có tin không, chỉ cần tao nói một câu, cả mày và vợ con mày đều sẽ tiêu đời!"
- Anh Bảo, Đổng Thiên Bảo!
- Chỉ huy Đồn Trú của lực lượng vũ trang khu đông của thành phố.
- Có thể nói là bá chủ trong khu đông thành phố.
- Người này không chỉ tàn nhẫn, hơn nữa rất bao che khuyết điểm
- Trương Vạn Long chính là thân tín của anh ta, hơn nữa còn rất được Đổng Thiên Bảo coi trọng.
- Sau khi mọi người nghe thấy Trương Vạn Long nói vậy, ánh mắt nhìn về phía Trần Ninh đầy thương hại.
- Bọn họ nghĩ thầm: Người này thật sự gây ra chuyện lớn rồi.
- Anh đánh giỏi thì có thể đánh ngã mấy đối thủ, nhưng có thể đánh ngã được mười mấy người, thậm chí mấy trăm người không?
- Ban đầu Trương Vạn Long chỉ muốn đánh gãy một cánh tay của anh, bây giờ sợ rằng sẽ lấy mạng anh đấy.
- Ngay cả Tống Sính Đình đang bế con gái đứng cách đó không xa cũng càng căng thẳng và lo lắng hơn.
- Trần Ninh nghe Trương Vạn Long kêu gào xong, sắc mặt không hề thay đổi, chỉ có ánh mắt càng thêm lạnh lùng, gằn từng từ: "Tôi thật sự không tin đấy!"
- Trương Vạn Long trừng mắt nhìn Trần Ninh, dữ tợn nói: "Có giỏi thì để tao gọi điện thoại. Mười phút sau, tao nhất định sẽ làm mày phải hối hận vì đã tới thế giới này."
- Trương Vạn Long vừa dứt lời, cạch một tiếng, một món đồ đập mạnh vào mặt ông ta.
- Đó chính là một cái 3-proof phone!*
- Trương Vạn Long kinh ngạc không hiểu ngẩng đầu, nhìn về phía Trần Ninh.
- Trần Ninh hờ hững nói: "Tôi cho ông mười phút để gọi người!"
- "Cứ dùng hết tất cả nguồn lực của ông, cũng gọi chỗ dựa lợi hại, vững chắc nhất của ông tới đây."
- "Hôm nay ông cứ lấy hết bản lĩnh của mình ra động vào tôi hay người nhà tôi đều được!"
- *3-proof phone: loại điện thoại có thể chống bụi, chống nước, chống rung.