Chương 15 Con gái bị bắt cóc
- Cả nhà Trần Ninh và Tống Sính Đình trở về nơi ở của họ tại làng đô thị Hải Đường, còn đám Đổng Thiên Bảo thì xin phép rời đi với thái độ cung kính.
- Tống Sính Đình nói với Trần Ninh bằng giọng biết ơn: "Trần Ninh, lần này thật sự cảm ơn anh vì đã để chúng tôi giữ lại chút thể diện cuối cùng trước mặt những người nhà họ Tống."
- Trần Ninh khẽ mỉm cười và nói: "Ha ha, chút này thì tính là gì chứ?"
- "Tiểu Đình, ba mẹ, mọi người rời khỏi nhà họ Tống thực sự không nên chán nản, mà từ nay về sau phải vươn lên."
- Khi cả nhà Tống Trọng Bân nghe thấy lời nói này của Trần Ninh, trên mặt cả họ đều lộ ra vẻ kinh ngạc, Tống Sính Đình cười gượng và nói: "Trần Ninh, anh đang nói linh tinh gì vậy? Chúng tôi bị đuổi khỏi gia tộc, đã không còn chỗ dựa nữa rồi."
- "Hơn nữa tôi cũng bị đuổi khỏi tập đoàn Vinh Đại, bây giờ có thể nói là ngay cả việc làm cũng không có, vươn lên như thế nào đây?"
- Trần Ninh từ tốn nói: "Tuy rằng em không còn là tổng giám đốc Vinh Đại nữa, nhưng trong tay em vẫn có hạng mục lớn là quảng trường thương mại Hải Đường mà!"
- "Anh khuyên em dứt khoát tự mình thành lập công ty đi, chỉ cần cố gắng hoàn thành hạng mục quảng trường thương mại Hải Đường này, đến lúc đó giá trị của cả nhà em thậm chí sẽ vượt qua cả nhà họ Tống hiện tại."
- Sau khi nghe những lời này của Trần Ninh, đám người Tống Sính Đình đều ngỡ ngàng.
- Tống Sính Đình lắp bắp nói: "Trần Ninh, có phải anh lầm rồi không? Hạng mục quảng trường thương mại Hải Đường là do tôi thay mặt Vinh Đại ký hợp đồng, hạng mục này nên thuộc về Vinh Đại mới đúng."
- Trần Ninh cười khẽ, anh nói: "Sai rồi, anh đã xem hợp đồng rất rõ ràng. Bên B chính là em, Tống Sính Đình, chứ không phải tập đoàn Vinh Đại."
- "Hơn nữa anh cũng đã giúp em hỏi trưởng phòng Trương của Cục xây dựng rồi. Chính miệng ông ấy nói rằng họ chỉ nhận em làm hạng mục này. Về phía công ty Vinh Đại thì bọn họ chưa từng nghe nói, cũng như không ký bất kỳ hợp đồng nào với Vinh Đại."
- "Hạng mục quảng trường thương mại Hải Đường này chỉ có thể do Tống Sính Đình em phụ trách hoàn thành!"
- Cả nhà ba người của Tống Sính Đình cảm thấy vừa mừng vừa sợ khi nghe Trần Ninh nói câu này.
- Tống Sính Đình cũng đã gọi điện thoại cho Trương Vạn Long, người phụ trách của Cục xây dựng ngay tại chỗ. Câu trả lời của trưởng phòng Trương giống hệt như những gì Trần Ninh đã nói, nói rằng bên B là Tống Sính Đình, chỉ nhận Tống Sính Đình chứ không nhận công ty Vinh Đại. Hạng mục này chỉ có thể do Tống Sính Đình hoàn thành.
- Tống Sính Đình phấn khích cảm ơn trưởng phòng Trương, sau đó cúp máy.
- Cô lại đột nhiên lo lắng, bởi vì mặc dù hạng mục này thuộc về cô.
- Nhưng hiện tại cô không có gì cả, có thể hoàn thành tốt hạng mục này sao?
- Cho dù có thành lập công ty như Trần Ninh đã nói thì lấy tiền đâu ra để thành lập công ty đây?
- Trần Ninh khẽ mỉm cười và nói: "Yên tâm đi, anh sẽ lo vốn khởi nghiệp của công ty. Tiểu Đình, mọi người không cần lo lắng về tiền bạc đâu, chỉ cần mọi người cố gắng hoàn thành tốt hạng mục là được."
- Sau khi cả nhà Tống Sính Đình nghe thấy những gì Trần Ninh nói, tất cả đều vô cùng phấn khích.
- Vốn dĩ hôm nay họ bị đuổi khỏi gia tộc, tưởng rằng đây sẽ là ngày đen tối nhất trong cuộc đời.
- Nhưng không ngờ rằng Trần Ninh lại cho họ một ánh bình minh sáng ngời, giúp họ nhìn thấy một tương lai rực rỡ.
- Tống Sính Đình nhìn Trần Ninh với vẻ biết ơn, cô nhẹ giọng nói: "Trần Ninh, cám ơn anh. Nếu như lần này không có anh thì nhà chúng tôi không biết làm thế nào mới tốt."
- Trần Ninh cười tủm tỉm, cúi đầu hỏi con gái Tống Thanh Thanh trong ngực: "Bé con, mẹ nói cảm ơn ba, con nghĩ thế nào?"
- Tống Thanh Thành cười khanh khách và nói: "Ba mẹ là vợ chồng, người ta nói vợ chồng che chở cho nhau, không cần phải nói lời cảm ơn."
- Trần Ninh, Tống Trọng Bân và Mã Hiểu Lệ nghe thấy vậy thì vô cùng mừng rỡ.
- Gương mặt Tống Sính Đình chợt đỏ bừng, cô ngượng ngùng trừng mắt nhìn con gái: "Con học được câu này từ ai vậy?"
- Tống Thanh Thanh tỏ ra đắc ý: "Trong phim truyền hình đều nói như vậy ạ."
- Tống Sính Đình: "Phạt con hai ngày không được xem TV."
- Tống Thanh Thanh kêu lên một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn đang đắc ý lại đột nhiên trở nên buồn như đưa đám, đôi môi bĩu lên, tủi thân đến nỗi sắp khóc.
- Nhất Phẩm Tôn Phủ, dinh thự nhà họ Tống.
- Trong phòng làm việc, trên gương mặt của Tống Thanh Tùng tràn đầy vẻ tức giận.
- Ông già trừng mắt nhìn đám người Tống Trọng Hùng, Tống Trọng Bình, Tống Hạo Minh và Cát Mỹ Lệ, lên tiếng trong sự tức giận: "Các người nói cái gì? Các người đi hỏi trưởng phòng Trương của Cục xây dựng xem khi nào thì hạng mục quảng trường thương mại Hải Đường bắt đầu khởi công thì bị họ đuổi ra, nói rằng họ chỉ nhận Tống Sính Đình chứ không nhận công ty Vinh Đại sao?"
- Trên gương mặt của Tống Trọng Hùng cũng tràn đầy vẻ buồn rầu, ông ta nói: "Đúng vậy, không biết đám người Trưởng phòng Trương đột nhiên lên cơn thần kinh gì, vậy mà chỉ nhận Tống Sính Đình."
- Vẻ mặt của Tống Trọng Bình cũng như đưa đám: "Ba, con đã xem xét kỹ lại hợp đồng rồi. Bên B đúng là Tống Sính Đình, cũng không nhắc tới công ty tập đoàn Vinh Đại của chúng ta."
- Tống Thanh Tùng phẫn nộ đập bàn, ông già tức giận nói: "Đồ đê tiện hèn hạ trơ trẽn, ăn cây táo rào cây sung này. Xem ra cô ta đã chuẩn bị từ trước, đã dự định nuốt luôn hạng mục này từ lâu rồi, tức chết mất."
- Tống Trọng Hùng vội vàng nói: "Ba, hãy bớt giận."
- Tống Thanh Tùng tức giận nói: "Làm sao ba có thể dập tắt cơn giận này được? Đây là một hạng mục vô cùng lớn đối với nhà chúng ta đấy."
- "Vốn định dựa vào hạng mục này để tăng giá trị của nhà chúng ta lên gấp bốn lần, vươn lên trở thành gia đình giàu sang quyền thế hàng đầu Trung Hải."
- "Bây giờ thì hay rồi, thành công dã tràng hết cả, lại còn để cả nhà con khốn đó hưởng lợi."
- Tống Trọng Hùng lại nói: "Ba, ba yên tâm đi. Tống Sính Đình đã rời khỏi công ty Vinh Đại, cô ta chả là cái thá gì hết."
- "Với thực lực hiện tại của cô ta, làm sao có thể nuốt trôi một hạng mục lớn như vậy được?"
- "Cho nên chỉ cần chúng ta dùng một ít thủ đoạn, nhất định cô ta sẽ nghe lời, ngoan ngoãn giao hạng mục này cho công ty Vinh Đại của chúng ta."
- Đám người Tống Thanh Tùng đều cảm thấy hứng thú, bọn họ vội hỏi: "Con có biện pháp gì có thể khiến cho Tống Sính Đình ngoan ngoãn nghe lời?"
- Tống Trọng Hùng cười khẩy và nói: "Chẳng phải Tống Sính Đình còn có một cô con gái nhỏ hay sao, hiện đang học ở trường mầm non Quả Táo Vàng."
- "Tìm mấy tên liều mạng bắt cóc con gái của Tống Sính Đình, tống tiền cô ta mười triệu. Chắc chắn Tống Sính Đình sẽ không thể lấy ra nhiều tiền như vậy. Cô ta ắt phải đến cầu xin chúng ta để vay tiền cứu người, đến lúc đó chúng ta có thể chớp lấy cơ hội bắt cô ta giao hạng mục cho chúng ta."
- Tống Thanh Tùng nói với vẻ hài lòng: "Được rồi, chuyện này cứ giao cho con xử lý, nhất định phải giành được dự án lớn này từ tay Tống Sính Đình."
- Tống Trọng Hùng: "Vâng, ba."