Chương 5 Đêm tân hôn
- Lâm Tân Ngôn dường như đã đoán được lý do tại sao bà Vu lại như vậy, mỉm cười với bà không giải thích gì.
- Cô và Tông Cảnh Hạo chỉ giao dịch với nhau mà thôi, cô không có quyền hỏi đến cuộc sống riêng tư của anh.
- Lâm Tân Ngôn lại cảm thấy thoải mái hơn khi anh không có ở đây.
- Lâm Tân Ngôn bước vào phòng mới nhìn thấy toàn bộ trang hoàng trong phòng ngủ, phong cách trang trí rất độc đáo, phong cách đen trắng đơn giản gọn gàng, sang trọng nhưng không thô tục, trang nhã lại độc đáo.
- “Đây là phòng của cậu chủ.” Bà Vu mỉm cười, họ đã kết hôn rồi liền trở thành vợ chồng, đương nhiên phải ngủ cùng nhau.
- Lâm Tân Ngôn mở miệng, nhưng không nói được gì, nên chỉ đành gật đầu đồng ý.
- Đêm đầu tiên cô ngủ ở một nơi xa lạ, rất khó ngủ, cô dựa vào đầu giường, dùng điện thoại để lên trang 58.com tìm việc làm, có việc làm mới có thể ổn định được, chăm sóc tốt cho mẹ và cho đứa bé trong bụng một tương lai.
- Hả-
- Lâm Tân Ngôn thấy tin tuyển dụng phiên dịch viên, tuyển dụng phiên dịch viên không có gì kỳ lạ, hiếm gặp là bởi vì chỉ tuyển phiên dịch tiếng nước A.
- Nước A chính là đất nước Lâm Quốc An đưa cô tới, rất lạc hậu và nằm trong vùng nhiệt đới. Không có nhiều người học ngôn ngữ của nước đó, những ngôn ngữ được lưu hành trên thế giới là ngôn ngữ của những nước phát triển và có thực lực.
- Mức lương rất lý tưởng.
- Vì vậy, cô đã để lại thông tin cá nhân của mình.
- Sau đó, đặt điện thoại xuống nằm ngủ.
- Ánh trăng chiếu vào cửa sổ giống như màn tơ buông thõng, mềm mại nhẹ nhàng trong màn đêm tịch mịch.
- Người phụ nữ trên giường bất giác chìm vào giấc ngủ, ánh sáng màu trắng từ bên ngoài chiếu vào sân, một chiếc Maybach từ bên ngoài tiến vào rồi dừng lại.
- Cửa xe mở ra, một bóng người cao lớn vạm vỡ bước xuống xe, anh bước vào nhà, bước chân không vững vàng không giống mọi khi, có chút lâng lâng.
- Anh kéo cà vạt, miệng khô khốc, bước vào phòng rót một ly nước, yết hầu cứng nhắc liên tục di chuyển, đôi con ngươi đen láy hiện lên vẻ say rượu đỏ bừng, uống một cốc nước đầy đã làm giảm đi cảm giác nóng rát trong cổ họng. Anh phải dự tiệc xã giao nên uống không ít rượu trắng, khi mừng sinh nhật Bạch Trúc Vi anh lại uống thêm mấy ly rượu vang đỏ nữa.
- Người vốn dĩ có tửu lượng tốt như anh cũng trở nên say xỉn.
- Anh cởi áo khoác rồi ném lên sô pha, không tắm rửa gì mà đi thẳng vào phòng ngủ.
- Trong phòng không bật đèn nên rất tối, anh đã quen thuộc vị trí của chiếc giường.
- Nên nằm luôn xuống.
- Lâm Tân Ngôn đang ngủ cảm thấy có tiếng động, nhưng ngay sau đó đã yên tĩnh trở lại, cô cuộn mình lại và tiếp tục ngủ.
- Sáng sớm.
- Tia sáng như những sợi chỉ vàng rực rỡ chiếu sáng cả căn phòng.
- Trên giường, người phụ nữ cuộn mình trong vòng tay của người đàn ông, ngủ ngon lành.
- Như một đôi tình nhân ngọt ngào vậy.
- Lông mi của người đàn ông khẽ động rồi từ từ mở mắt, sau một đêm say rượu, anh cảm thấy đầu óc nặng nề, anh cần đi tắm để tỉnh táo lại. Anh vừa nâng cánh tay lên muốn xuống giường thì cánh tay liền bị thứ gì đó ép xuống.
- Anh quay đầu liền thấy một người phụ nữ đang cuộn mình trong vòng tay anh.
- Cô gái có tóc đen như dải lụa, mềm mượt trải trên cánh tay anh, khuôn mặt trắng nõn, lông mi cong vút như cánh bướm, môi hồng khẽ mở, phát ra hơi thở đều đặn.
- Ánh mắt anh từ từ di chuyển xuống dưới, chiếc cổ mảnh mai, xương quai xanh tinh tế và khuôn ngực nhấp nhô. Cô nghiêng người, anh nhìn xuyên qua cổ áo ngủ, mơ hồ có thể nhìn thấy vòng một thấp thoáng của cô.
- Hơi thở của cô dao động, có chút hương vị quyến rũ.
- Yết hầu của anh bất giác dao động, cho dù đối với Bạch Trúc Vi anh cũng chưa từng kích động như vậy, lúc này anh lại có phản ứng với một cô gái chỉ mới gặp mặt có hai lần.
- Anh nhíu chặt mày, dường như rất không vui vì sự mất kiểm soát phản ứng của cơ thể này, nhưng anh lại không thể rời mắt được.
- Trong giấc mơ, Lâm Tân Ngôn mơ thấy mình đang ở trên thảo nguyên châu Phi và bị một con sư tử hung dữ nhìn chằm chằm, như thể nó sắp ăn thịt cô vậy.
- Cô tỉnh dậy.
- Mà, ngay lúc vừa mở mắt, cô nhìn thấy đôi con ngươi sâu thẳm vẫn đang cố giả vờ bình tĩnh.
- Đầu óc cô trống rỗng trong giây lát.
- Cô đột nhiên trợn mắt, ôm ngực, nói không nên lời: "Sao, sao anh lại ở trên giường của tôi?"
- Người đàn ông bình tĩnh thu hồi ánh mắt, chậm rãi vén chăn lên, "Đây là giường của tôi."
- Lâm Tân Ngôn muốn mở miệng phản bác, nhưng khi nhìn xung quanh trong phòng, lời nói đến miệng lại nuốt xuống.
- “Không phải anh đi chúc mừng sinh nhật bạn gái sao? Sao lại trở về rồi?” Lâm Tân Ngôn xuống giường, đứng một bên.
- Giọng điệu mang theo chút chất vấn.
- Hôm qua bà Vu nói rằng buổi tối anh sẽ không trở về, cô liền thả lỏng cảnh giác, ngủ rất sâu, ngay cả việc anh vào phòng cô cũng không biết.
- Hôm qua thế mà cô lại ngủ chung giường với người đàn ông này.
- Vừa nghĩ đến chuyện mình nằm ngủ trong vòng tay anh đêm qua khiến má cô nóng bừng lên.
- Cô cúi đầu xuống.
- Tông Cảnh Hạo cởi cúc áo sơ mi, tối hôm qua anh không thay quần áo, trên áo vẫn còn mùi rượu, nhàu nhĩ dính vào người rất khó chịu, anh liếc nhìn người phụ nữ lúng túng đứng bên giường, cong môi vui vẻ nói, "Sinh nhật bạn gái quan trọng bằng đêm tân hôn sao?"
- Lâm Tân Ngôn, "..."
- Đây là một giao dịch, họ không phải là vợ chồng, lấy đâu ra đêm tân hôn chứ?
- Tông Cảnh Hạo cởi áo.
- Lâm Tân Ngôn vội vàng quay đầu, người đàn ông cởi quần áo ngay trước mặt cô.
- Kể từ đêm hôm đó, cô rất bài xích với nam giới, đặc biệt là tiếp xúc gần.
- Cô hoảng sợ, "Tôi, tôi ra ngoài trước."
- Nói xong vội vã chạy ra khỏi phòng ngủ.
- Tông Cảnh Hạo không để ý lắm, cởi thắt lưng rồi đi vào phòng tắm.
- Anh cần đi tắm để tỉnh táo lại.
- Tiếng nước chảy ào ào phát ra từ trong phòng tắm, khoảng một tiếng sau, hơi nước đem theo mùi thơm của sữa tắm bay ra, sau khi ngâm mình xong, mái tóc đen ngắn của anh ẩm ướt tán loạn, chiếc khăn tắm màu trắng bao bọc dáng người cao ráo của anh. Cổ áo hơi mở ra, làn da bánh mật và cơ ngực săn chắc thoắt ẩn thoắt hiện càng tôn lên vẻ nam tính quyến rũ không thể xem thường được.
- Anh bước đến tủ quần áo, mở tủ ra, khi định lấy quần áo ra thì phát hiện một chiếc túi lạ có in hình hoa hướng dương được đặt bên trong.
- Động tác của anh khựng lại, là của người phụ nữ đó à? Còn in hình bông hoa, sao người phụ nữ đó lại ấu trĩ như vậy?
- Lại còn chẳng khách sao chút nào, đặt đồ của cô vào tủ quần áo của anh.
- Anh khẽ nhíu mày, lấy quần áo ra mặc vào, trong lúc treo lại móc áo vô tình chạm vào túi xách của cô.
- Túi vẫn chưa kéo khóa, vừa rơi xuống đã khiến mọi thứ bên trong rơi ra, chỉ có vài bộ quần áo đơn giản và đồ dùng cá nhân hàng ngày.
- Anh ngồi xổm xuống, khi anh vừa muốn nhặt đồ lên liền phát hiện một tờ kết quả siêu âm——
- Lâm Tân Ngôn, nữ, mười tám tuổi, mang thai sớm, sáu tuần.
- Người phụ nữ đó mang thai rồi?