Chương 218 Tôi không có gì
- Sắc mặt Trình Dục Tú bỗng trắng bệch, mặt cắt không còn giọt máu. Cô ấy cầm điện thoại, năm ngón tay siết chặt, hồi lâu không thốt lên lời.
- Bạch Hồng Phi ở đầu dây bên kia sốt ruột, hỏi dồn dập: "Dục Tú, em gặp anh đi! Có hiểu lầm gì, chúng ta hãy ba mặt một lời."
- Trình Dục Ôn thở dài nhìn Bạch Hồng Phi đang nôn nóng. Cậu ta thật cố chấp, bà Bạch đến mấy lần mà không bắt cậu ta đi được. Cậu ta đã trồng cây si trước cửa nhà họ Trình sáu bảy ngày, không ăn không uống, sau đó ngất xỉu. Bấy giờ bà Bạch mới đưa con trai về.