Chương 167 Bị giam lỏng rồi
- Ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống, không có sự mạnh mẽ của mùa hè, treo trên bầu trời xanh nhạt không hề nóng nực, giống như bộ đồ lót bằng vải bông đã mặc lâu ngày, mềm mại ấm áp bao bọc lấy cơ thể, thỉnh thoảng lại có một trận gió lạnh thổi qua cũng sẽ không cảm thấy lạnh.
- Ánh mặt trời vừa phải, một người phụ nữ tóc đen để xõa đang ngồi trên ban công trước sân, cửa sổ ban công vẫn đang mở, tuy có thể tùy ý hít thở không khí trong lành bên ngoài, nhưng dáng vẻ của cô rất đau khổ. Ban công không lớn lắm được lắp khung cửa chống trộm, cô bị nhốt ở bên trong, cửa phòng đã bị khóa chặt, đây là nơi duy nhất cô có thể nhìn thấy bên ngoài.
- Ở đây có một người người giúp việc, ngoài ra chỉ còn lại Hà Thụy Trạch, kể từ khi cô bị bắt tới đây, Hà Thụy Trạch chưa bao giờ rời đi, hôm nay không biết vì chuyện gì mà rời khỏi.