Chương 150 Đừng bị thương
- Mưa càng lúc càng lớn, bầu trời tối đen, thỉnh thoảng còn có sấm chớp.
- Lúc âm thanh đì đùng vang lên, Sầm Dao đang ở trên lưng Thương Vân run lên.
- “Dao Dao, chị sợ sấm à?” Ngữ khí của Thương Vân mang theo chút hoài nghi cùng trên chọc, lúc này hỏi cô chẳng qua là muốn chuyển hướng chú ý của cô thôi.