Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 209 Đau xót

  • “Nhìn anh đắc ý kìa, chắc bây giờ đang vui muốn chết đúng không, lúc trước cô Mạc kêu anh đến anh còn không muốn đến, bây giờ thì lại, hừ.” Giọng Từ Châu chua lòm, trong lòng lại rất bái phục vận may của lão Vương.
  • Gương mặt sần sùi của Vương An nở nụ cười đắc ý: “Ai mà ngờ được chứ? Chỉ có thể nói ông đây quá may, thời tới cản không kịp.”
  • Từ Châu khinh thường, không chấp nhặt với anh.
Chương khoá