Chương 331 Thương hoa tiếc ngọc
- “Đúng vậy.” Hình như do nhớ lại chuyện cũ, giọng nói Khương Oánh Oánh đột nhiên hơi ngừng lại, nhưng cô ấy nhanh chóng trở về như bình thường.
- “Chắc khoảng một tháng sau khi em bỏ đi mới phát hiện ra.”
- Khương Oánh Oánh nhớ lại chuyện khi đó, trong lòng vẫn còn sợ hãi.