Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 162 Không phải người thân nhưng hơn cả người thân

  • Nguỵ Giác Tề không thích uống trà Long Tỉnh này nên cũng không nể mặt ai cả, tức thì để ly trà xuống: “Cái này mà là người ta đặc biệt tặng cho ư? Trà rác rưởi như này tặng tôi, tôi cũng không thèm!”
  • “Ông nói điêu gì vậy?” Tống Thi Dư tức đến đỏ bừng cả mặt, dùng ngón tay chỉ vào mặt của Nguỵ Giác Tề: “Ông già như ông không biết gì thì đừng có nói bừa, đây là trà Long Tỉnh tốt nhất của Tây Hồ đó.”
  • “Hơ hơ.” Nguỵ Giác Tề tỏ ra rất lạnh nhạt: “Theo tôi thấy thì cô chưa từng gặp đồ thật sự tốt nhất rồi nhỉ.”
Chương khoá