Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 108 Đồ con hoang

  • Tô Manh vừa đi mặt Tiểu Khải đã xụ xuống. Cậu cũng không thèm nhìn Thẩm Dục An đang mỉm cười và Hồ Dương đang lôi kéo chú ta không buông, mang balo tự đi lên lầu.
  • Đối với người nhiệt tình như Hồ Dương, Thẩm Dục An đã gặp nhiều rồi. Nếu như người trước mắt không phải là mẹ của Tô Manh, ngoại của Ngạn Khải thì anh sớm đã không còn kiên nhẫn.
  • Anh ngước mắt nhìn Ngạn Khải một mình tức giận đùng đùng đi lên lầu, vội vàng nói: “Tiểu Khải đi lên trước một mình rồi. Chúng ta cũng đi lên đi.”
Chương khoá