Chương 13 Anh sẽ cầu hôn em tại buổi lễ!
- "Hừ, chỉ là một chức vị ở bộ công thương, ông đây chẳng thèm. Nói cho các người biết, ông đây là người nhà họ Đỗ, một trong bốn gia tộc lớn ở Lâm Hải. Ông đây diệt nhà họ Từ các người dễ như chơi."
- Nhà họ Từ nghe mà kinh hồn bạt vía.
- Trước mặt nhân vật lớn nhà họ Đỗ, nhà họ Từ còn chẳng có tư cách quỳ xuống xin tha.
- Làm sao đây? Phải làm sao bây giờ?
- Cuối cùng, bác cả sực tỉnh.
- Ông ta vội mời thuốc Từ Đại Hải, còn tự tay châm lửa.
- "Đại Hải à, anh là anh ruột của chú, chú... chú không thể thấy chết mà không cứu!
- Lúc nãy anh cả hơi nặng lời, chú đừng chấp nhặt với anh."
- Những người khác cũng hoàn hồn, vây quanh vợ chồng Từ Đại Hải và Lý Ngọc Hoàn.
- "Anh Đại Hải, anh đã tìm được rể hiền, giúp nhà họ Từ chúng ta nở mày nở mặt."
- "Những lời chúng tôi vừa nói... Phì, anh cứ coi như chúng tôi đánh rắm đi! Tôi nghĩ lại còn thấy ghê tởm."
- "Hàn Phong không bằng con rể nhà anh, còn không xứng xách giày cho cậu ấy!"
- "Em trai, em dâu, thằng bé Diệp Vô Đạo hơi nóng nảy, nhưng thanh niên nóng nảy vẫn ổn mà. Cậu ấy nói mặc kệ chúng tôi, hai người nhất định phải khuyên cậu ấy."
- Nhất thời, Từ Đại Hải và Lý Ngọc Hoàn vừa mừng lại vừa lo.
- Vợ chồng họ bị đám người thân họ hàng này xem thường cả đời, vậy mà bây giờ lại được đối phương cung phụng như thần phật, nhất thời không quen.
- Mặt hai người đỏ bừng, không biết nên trả lời ai.
- Thỉnh thoảng họ đáp lại một người trong số đó, đối phương sẽ cười lộ cả răng.
- Hãnh diện đến thế là cùng!
- Người thảm nhất ở đây là Hàn Phong.
- Cảm giác rơi từ trên cao xuống đất và bị người ta hô đánh gọi giết... thật chua xót!
- Anh ta đau khổ cầu xin Từ Lệ Lệ tha thứ nhưng bị cô ta đạp lăn ra đất.
- Vốn dĩ Từ Lệ Lệ gửi gắm hi vọng vào Hàn Phong nhằm áp đảo Từ Linh Nhi.
- Nhưng giờ thì hay rồi, khỏi nói đến chuyện so bì với Diệp Vô Đạo, thậm chí anh ta còn đẩy ba con mình ra làm bia đỡ đạn.
- Tức chết đi được!
- Sau khi tan tiệc, Từ Đại Hải uyển chuyển từ chối lời bác cả lái xe đưa họ về. Ông và Lý Ngọc Hoàn đi bộ về nhà.
- Đang đi giữa chừng thì Lý Ngọc Hoàn bỗng bật khóc nức nở.
- Từ Đại Hải lập tức hoảng hốt: "Bà xã, bà sao thế?"
- Lý Ngọc Hoàn ấm ức bộc bạch: "Tôi lấy ông ba mươi năm, cũng bị họ hàng nhà ông bắt nạt hơn ba mươi năm.
- Nhưng Diệp Vô Đạo mới đến nhà chúng ta vài ngày đã giúp tôi nở mày nở mặt nhiều lần... Đồ nhu nhược nhà ông còn chẳng bằng một tên tội phạm lao động cải tạo."
- Từ Đại Hải áy náy: "Xin lỗi bà xã vì đã khiến bà phải chịu ấm ức cùng tôi trong suốt bao nhiêu năm qua."
- Lý Ngọc Hoàn nói tiếp: "Ông nói xem Diệp Vô Đạo là một người bình thường thật sao? Người bình thường có thể dọa Lưu Đại Thiên sợ đến thế ư?"
- "Phải chăng... Diệp Vô Đạo là người quyền quý đang che giấu thân phận?"
- Từ Đại Hải cười cay đắng: "Bà xã à, sau này bà bớt đọc tiểu thuyết ba xu đi! Tình tiết này chỉ có trong tiểu thuyết thôi, làm sao xảy ra trong hiện thực được.
- Nếu cậu ta thật sự là người quyền quý đang che giấu thân phận thì sẽ chịu nhục ở nhà Trần Nhã Chi suốt mười năm ròng chắc?
- Thậm chí cậu ta còn không có ba trăm nghìn tiền sính lễ cho đám cưới."
- Lý Ngọc Hoàn trầm ngâm: "Vậy thì ông giải thích thế nào về việc Lưu Đại Thiên sợ cậu ta?
- À phải rồi, tôi chợt nhớ ra hồi trước Diệp Vô Đạo đã kéo được một đơn đặt hàng một trăm triệu từ nhà họ Thẩm ở Lâm Hải.
- Nhưng mà nhà họ Thẩm là đại gia số một Lâm Hải, sao lại hợp tác với nhà máy nhỏ của Linh Nhi?
- Ông nói xem liệu có phải là Diệp Vô Đạo quen người nhà họ Thẩm ở Lâm Hải, cho nên cáo mượn oai hùm, dọa dẫm Lưu Đại Thiên không?"
- Từ Đại Hải bỗng vỗ đầu: "À đúng rồi, tôi chợt nhớ ra một chuyện. Ông chủ nhà họ Thẩm từng ngồi tù mấy năm.
- Diệp Vô Đạo cũng từng đi tù, thời gian và địa điểm trùng khớp với thời gian và địa điểm ông chủ nhà họ Thẩm ngồi tù.
- Có lẽ cậu ta quen ông chủ nhà họ Thẩm lúc ở trong tù."
- Hai mắt Lý Ngọc Hoàn sáng ngời: "Khả năng này cực lớn.
- Trong buổi lễ ra mắt của thần soái, nhà họ Thẩm cũng là một trong những thành viên trong ban tổ chức. Nếu Diệp Vô Đạo quen ông chủ nhà họ Thẩm thật thì nói không chừng cậu ta có thể kiếm vài vé vào buổi lễ.
- Nếu nhà họ từ chúng ta được vào buổi lễ... thì sẽ một bước lên mây, không phải sao?
- Hừ, chẳng phải gia đình Trần Nhã Chi cứ lấy vé vào cửa để lấn lướt chúng ta ư? Chúng ta cũng vào, để xem cô ta lấy gì lấn át chúng ta."
- Từ Đại Hải cũng kích động: "Đúng, đúng thế! Chúng ta về nhà hỏi Diệp Vô Đạo thôi!"
- Lý Ngọc Hoàn: "Gọi điện cho Linh Nhi, bảo con bé đưa Diệp Vô Đạo về nhà trước đã."
- Mấy hôm nay, Từ Linh Nhi và Diệp Vô Đạo ở lại nhà máy vật liệu thép suốt.
- Nhà của cô và nhà của Trần Nhã Chi ở cùng một khu chung cư. Một nhà ở phía nam, một nhà ở phía bắc.
- Trước đây, hai nhà thường xuyên qua lại. Nhưng kể từ khi Diệp Vô Đạo xuất hiện, hai nhà đã cắt đứt quan hệ hoàn toàn.
- Lúc này, Từ Linh Nhi đang ở trong phòng bếp nấu mì cho Diệp Vô Đạo, chuẩn bị khao anh.
- Diệp Vô Đạo ung dung thoải mái ngồi trên sofa xem tivi.
- "Có nhà thật tốt!"
- Cửa nhà mở ra, Từ Đại Hải và Lý Ngọc Hoàn đã về.
- Diệp Vô Đạo vội đứng dậy đón tiếp.
- Lý Ngọc Hoàn gật nhẹ đầu: "Ừ, ngồi xuống đi."
- Giọng điệu không còn gay gắt như trước nhưng cũng không nhiệt tình lắm.
- Như đối xử với người xa lạ.
- Lý Ngọc Hoàn vừa ngồi xuống đã sốt sắng hỏi: "Diệp Vô Đạo, cậu nói xem sao cậu lại quen Lưu Đại Thiên?"
- Diệp Vô Đạo trả lời: "Lưu Đại Thiên bị sỏi thận, con chữa trị cho ông ta nên quen biết."
- Lý Ngọc Hoàn thất vọng ra mặt: "Thì ra là thế.
- Tôi còn trông chờ cậu kiếm vài tấm vé vào buổi lễ ra mắt đây. Xem ra tôi nghĩ nhiều rồi."
- Diệp Vô Đạo hỏi ngay: "Ba mẹ muốn tới buổi lễ ra mắt ạ? Chuyện nhỏ, ngày mai con sẽ dẫn hai người vào."
- Lý Ngọc Hoàn bực bội lườm anh: "Ai mà chả biết ngày mai sẽ cử hành buổi lễ, đã dừng phát vé vào cửa. Cậu định dẫn chúng tôi vào kiểu gì?"
- Diệp Vô Đạo: "Sự có mặt của chúng ta là niềm vinh hạnh của buổi lễ, đâu cần vé vào cửa."
- Lý Ngọc Hoàn phớt lờ Diệp Vô Đạo, đi vào phòng bếp luôn: "Linh Nhi, con nấu mì đấy à? Để mẹ nấu cho!"
- Từ Đại Hải cũng ném lại một bao thuốc lá, sau đó thở dài đi về phòng ngủ.
- Một bát mì và một gói thuốc lá xem như đã báo đáp ân tình của Diệp Vô Đạo ngày hôm nay.
- Nhưng Diệp Vô Đạo đã thỏa mãn.
- Anh ăn mì ngấu nghiến như hổ đói.
- Từ Linh Nhi ở bên cạnh nhàm chán nghịch điện thoại, bàn chân nhỏ lắc qua lắc lại. Đúng là sắc đẹp thay cơm!
- Sau khi anh ăn mì xong, Từ Linh Nhi cất lời: "Diệp Vô Đạo, tối nay anh ngủ sofa nhé! Anh có ý kiến gì không?"
- Diệp Vô Đạo hé miệng, còn chưa kịp nói gì thì Từ Linh Nhi đã giành nói trước: "Không có ý kiến gì thì tốt."
- Diệp Vô Đạo: "..."
- Ba mẹ có biết em tinh nghịch như vậy không?
- "Linh Nhi, chờ đã!" Diệp Vô Đạo gọi Từ Linh Nhi lại.
- "Còn việc gì nữa hả anh?" Cô hỏi.
- Diệp Vô Đạo: "Ngày mai anh sẽ cầu hôn em tại buổi lễ, em hãy chuẩn bị nhé!"
- Từ Linh Nhi bật cười: "Vé vào cửa đâu?"
- Diệp Vô Đạo: "Không có."
- Từ Linh Nhi: "Ha ha."
- Trên trán Diệp Vô Đạo chảy đầy vạch đen.
- Em "ha ha" là có ý gì?
- Anh lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Cô Lang: "Tung tin ngày mai tôi sẽ cầu hôn một cô gái bình thường tại buổi lễ."
- Cô Lang: "Đã nhận, ngày mai tôi sẽ cử tám mươi tám chiếc xe nghi lễ đến đón anh và chị dâu."
- Một đêm yên tĩnh!
- Trời mới tờ mờ sáng, Từ Linh Nhi đã bị âm thanh ồn ào đánh thức.
- Cô uể oải ra khỏi phòng ngủ thì phát hiện ba mẹ đang ghé vào cửa sổ, thò hơn nửa người ra ngoài quan sát.
- Âm thanh ồn ào vọng từ ngoài cửa sổ vào, cả khu nhà náo động.
- "Mẹ ơi, xảy ra chuyện gì thế ạ?" Từ Linh Nhi tò mò hỏi.
- Lý Ngọc Hoàn vội nói: "Linh Nhi, mau đến đây, tin tức giật gân nè!"
- Từ Linh Nhi lập tức đi đến cạnh cửa sổ.
- Chỉ mới liếc nhìn thôi mà cô đã sững sờ.
- Có rất nhiều xe hoa sang trọng đỗ trước cổng khu nhà, chặn kín cả phố thương mại.
- Đó không phải điều quan trọng, mà điều quan trọng là những chiếc xe này đều mang biển số xe màu đen, là xe quân đội!
- Đoàn xe sang trọng này làm chấn động cả khu nhà.
- Vô số người dáo dác ngắm nhìn hàng xe sang, tiếng xuýt xoa thán phục vang lên không dứt!
- "Ôi trời!" Từ Linh Nhi ngạc nhiên che miệng: "Ai mà có bản lĩnh điều động nhiều xe quân đội thế này?"
- Lý Ngọc Hoàn trả lời: "Theo nguồn tin đáng tin cậy thì hôm nay thần soái sẽ cầu hôn với một cô gái bình thường tại buổi lễ.
- Nhất định là đoàn xe này dùng để đón cô gái may mắn ấy.
- Thật không ngờ chúng ta và người yêu của thần soái lại sống cùng một khu chung cư. Thật vinh hạnh làm sao!"
- Gì cơ?
- Đột nhiên Từ Linh Nhi sững ra như bị sét đánh trúng, cô nhìn về phía Diệp Vô Đạo với ánh mắt nóng bỏng.
- Cô chợt nghĩ tới câu Diệp Vô Đạo nói tối qua: "Anh sẽ cầu hôn em tại buổi lễ."