Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 19 Tại sao lại cầu hôn em?

  • “Chúng ta hãy gửi lời chúc phúc chân thành nhất đến thần soái và chị dâu nào.”
  • Rào rào rào!
  • Lời Cô Lang vừa dứt, tiếng vỗ tay vang lên như sấm.
  • Tất cả mọi người đều hết sức kích động, mong chờ sự xuất hiện của nữ chính.
  • Người có thể được thần soái thích, thực sự là cực kỳ may mắn.
  • Rốt cuộc là cô gái nào được hưởng vinh dự này đây? Mọi người mỏi mắt mong chờ!
  • Đội nghi thức chậm rãi bước ra từ phía sau sân khấu.
  • Trên eo họ là thanh kiếm dài, mặc đồng phục quân đội thống nhất, tư thế hiên ngang, oai hùng, uy vũ.
  • Trên tay ai cũng cầm một hộp quà.
  • Hộp quà được làm bằng vàng nguyên chất, nạm kim cương.
  • Chỉ riêng hộp quà thôi đã đủ quý giá rồi, có thể tưởng tượng được món quà bên trong có giá trị đến nhường nào.
  • Dưới sự dẫn dắt của Cô Lang, đội nghi thức từ từ đi về phía Trần Nhã Chi và Từ Linh Nhi.
  • Lúc này, cả hai đang đứng cạnh nhau.
  • Trần Nhã Chi đã phấn khích bật khóc từ bao giờ.
  • Còn Từ Linh Nhi thì vẻ mặt ảm đạm, tuyệt vọng, bất lực.
  • Thần soái cầu hôn, chính là ngày nhà họ Từ bị diệt vong.
  • Từ Linh Nhi muốn trốn vào trong góc theo bản năng.
  • Nhưng Diệp Vô Đạo đã ngăn cô lại: “Đừng nhúc nhích.”
  • Từ Linh Nhi tức giận nhéo Diệp Vô Đạo một cái.
  • Anh để cô đứng đây làm nền cho Trần Nhã Chi, tự rước lấy nhục sao?
  • Cô Lang đi đến chỗ cách hai người họ khoảng một mét rồi dừng lại, cung kính chào kiểu quân đội.
  • “Chị dâu, xin hãy nhận sính lễ của thần soái.”
  • Giọng Trần Nhã Chi run rẩy, lúc này cô ta đang cảm thấy mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời.
  • “Tôi… tôi đồng ý.”
  • Thế nhưng Cô Lang lại nhíu mày, hung dữ trừng mắt nhìn Trần Nhã Chi: “Tránh ra! Cô là cái thá gì!”
  • Trần Nhã Chi sững sờ: “Sao… sao cơ?”
  • Cô Lang trở nên mất kiên nhẫn, đẩy Trần Nhã Chi ra: “Trong phạm vi một mét không ai được đến gần chị dâu, ngoại trừ thần soái.”
  • Ầm!
  • Não Trần Nhã Chi nổ tung.
  • Đối tượng thần soái muốn cầu hôn, không phải cô ta!
  • Cách chị dâu một mét… một mét… một mét…
  • Cô ta đưa mắt nhìn phạm vi một mét xung quanh, chỉ có một người.
  • “Chị dâu”, là Từ Linh Nhi ư?
  • Nhận thức này khiến Trần Nhã Chi muốn chết.
  • Từ Linh Nhi mờ mịt, nhìn Trần Nhã Chi rồi lại nhìn Cô Lang, dáng vẻ ngơ ngác ấy trông thật đáng yêu.
  • Cô vẫn còn chưa hoàn hồn… hay nói đúng hơn là cô không dám chấp nhận sự thật này.
  • Cô Lang lại chào Từ Linh Nhi với tư thế của quân đội lần nữa: “Chị dâu, mời nhận sính lễ.”
  • “Một chiếc Rolls-Royce Phantom, một căn biệt thự khang trang.”
  • “Muôn hồng ngàn tía, tám trăm tám mươi triệu tiền mặt.”
  • “Vinh hoa phú quý, năm mươi cân trang sức kim cương.”
  • “…”
  • Đám đông lập tức xôn xao.
  • Đúng là thần soái có khác, sính lễ thôi cũng đủ thấy là một người siêu giàu.
  • Toàn thân Từ Linh Nhi run lên, cô chỉ vào mình: “Ý anh là… tôi?”
  • Cô Lang gật đầu: “Đúng vậy thưa chị dâu.”
  • Hả!
  • Từ Linh Nhi nhất thời chưa thể tiếp nhận được điều này, cô hoá đá ngay tại chỗ.
  • Từ Đại Hải ngã xuống đất, hai tay ôm tim, liên tục co giật.
  • Bệnh tim của ông tái phát.
  • Cũng không thể trách ông được, người bình thường ai có thể chịu được kích thích này?!
  • Diệp Vô Đạo nhanh chóng ngồi xuống, lấy hai viên thuốc trợ tim khẩn cấp ra cho Từ Đại Hải uống.
  • Lý Ngọc Hoàn lúc này không thể để tâm đến sự sống chết của Từ Đại Hải được nữa, bà đã kích động rưng rưng nước mắt từ lâu.
  • Bay lên cành cao thành phượng hoàng, bây giờ nhà bà đã trở thành phượng hoàng rồi.
  • Bà đưa tay lau nước mắt: “Linh Nhi, đồng ý đi, mau đồng ý.”
  • Nhưng Từ Linh Nhi cắn chặt răng, cô không nói gì.
  • Thần soái đối mặt với muôn nghìn binh mã mà mặt cũng không đổi sắc, giờ phút này lại căng thẳng đến độ lòng bàn tay đầy mồ hôi.
  • Cô Lang và những người khác thậm chí còn căng thẳng hơn Diệp Vô Đạo.
  • Đồng ý đi, nhất định phải đồng ý đó.
  • Từ Linh Nhi bỗng hỏi: “Tôi và thần soái còn chưa gặp nhau bao giờ, sao đột nhiên anh ấy lại cầu hôn tôi?”