Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 11 Người thân chế giễu

  • Từ Linh Nhi đang trên đường thì đột nhiên nhận được cuộc gọi từ ba mẹ.
  • Từ Đại Hải nói: "Linh Nhi à, hay là con đừng cho Diệp Vô Đạo tới tham dự lễ chúc mừng thì hơn."
  • Từ Linh Nhi ngạc nhiên: "Tại sao ạ?"
  • Từ Đại Hải thở dài: "Haiz, con rể của bác cả con tuổi trẻ tài cao, đã lên chức trưởng phòng công thương rồi. Mà Diệp Vô Đạo chỉ là một nhân viên nghiệp vụ dưới quyền quản lý của con, nói khó nghe là cậu ta ăn bám con. Nếu so sánh hai người thì chẳng phải chúng ta sẽ bị người thân, bạn bè chê cười sao? Mất mặt chết đi được!"
  • Từ Linh Nhi khó xử: "Nhưng bác cả đã nói rõ muốn anh ấy đi. Nếu anh ấy không tới, bác cả tức giận thì sao?"
  • Từ Đại Hải chợt im lặng.
  • Mãi lâu sau ông mới thở dài: "Thôi, vẫn đi vậy. Phải nể mặt bác cả của con."
  • Từ Linh Nhi cúp máy, sau đó dè dặt nhìn Diệp Vô Đạo.
  • Bỗng nhiên cô cũng không muốn cho Diệp Vô Đạo đi.
  • Từ trước đến giờ, con gái của bác cả là Từ Lệ Lệ luôn ganh đua với mình, nhưng chưa bao giờ vượt qua mình.
  • Lần này cô ta tìm được người chồng làm trưởng phòng, chẳng dễ gì mới vượt mặt mình, cô ta nhất định sẽ lôi chuyện này ra khoe khoang.
  • Bác cả cố tình nhắn là muốn Diệp Vô Đạo đi cùng, lẽ nào họ muốn nhân cơ hội này giễu cợt mình?
  • Chỉ nghĩ thôi mà cô đã nhức cả đầu.
  • Cô lại nhìn Diệp Vô Đạo đang ngủ ngon lành ở ghế lái phụ.
  • Từ Linh Nhi lắc đầu bất đắc dĩ: "Người vô tâm sống thảnh thơi."
  • Chẳng mấy chốc hai người đã đến đích - nhà hàng Hoàng Gia.
  • Trong phòng VIP sang trọng, người đã ngồi đầy chỗ.
  • Bác cả không chỉ mời gia đình Từ Linh Nhi mà còn mời một nhóm thân thích đông đảo.
  • Quy mô buổi tiệc này chẳng kém tiệc cưới hay là tiệc mừng sinh con là bao.
  • Con gái Từ Lệ Lệ và con rể Hàn Phong nhà bác cả là tâm điểm của cả hội trường, ngồi ở vị trí trên cùng.
  • Đám họ hàng đang bận nịnh bợ cả nhà bác cả, không ai chú ý tới Từ Linh Nhi và Diệp Vô Đạo vừa mới tới.
  • "Hàn Phong giỏi quá, còn trẻ đã đã ngồi lên vị trí trưởng phòng, tương lai rộng mở."
  • "Lệ Lệ tìm được người chồng tốt, đúng là trai tài gái sắc, ông trời xe duyên."
  • "Tiểu Hàn à, con trai tôi sắp tốt nghiệp. Cháu là anh rể, phải giúp đỡ thằng bé đấy nhé!"
  • Từ Lệ Lệ rất chảnh, Hàn Phong thì giả bộ trả lời với thái độ khiêm nhường. Bầu không khí vui vẻ hòa thuận.
  • Từ Linh Nhi thở phào, thầm mong tốt nhất là không có ai chú ý tới họ.
  • Nhưng càng lo lắng điều gì thì điều đó càng xảy ra.
  • Từ Lệ Lệ bỗng niềm nở lên tiếng: "Chị Linh Nhi, không biết anh rể mà chị mới tìm cho em làm công việc gì?"
  • Cô ta vừa cất lời, tất cả mọi người ở đây lập tức dồn sự chú ý vào Diệp Vô Đạo và Từ Linh Nhi.
  • Từ Linh Nhi lắp bắp trả lời: "Anh ấy... anh ấy đang làm nhân viên nghiệp vụ ở nhà máy của chị."
  • Từ Lệ Lệ nửa đùa nửa thật: "Thì ra anh ấy làm việc cho chị! Nói thẳng ra là ăn bám chị chứ gì!"
  • Ha ha ha!
  • Mọi người cười ầm lên.
  • Từ Linh Nhi vô cùng khó chịu.
  • Từ Lệ Lệ cười xong mới nói tiếp: "Chị họ đừng giận, vừa rồi em đùa với chị thôi!
  • Làm nhân viên nghiệp vụ trong nhà máy nhỏ không có triển vọng đâu. Hàn Phong, hay là anh giới thiệu công việc cho anh rể nhà chúng ta nhé!"
  • Hàn Phong tỏ ra khó xử: "Lệ Lệ à, em làm khó anh rồi.
  • Anh nghe nói anh rể có tiền án, không được làm việc trong cơ quan nhà nước."
  • Từ Lệ Lệ "sực nhớ ra" và nói: "Đúng nhỉ, sao em lại quên mất chuyện anh rể đi tù năm năm."
  • Ôi trời!
  • Cả hội trường xôn xao.
  • Không ngờ bạn trai của Từ Linh Nhi lại là tội phạm lao động cải tạo. Đây quả là tin tức giật gân!
  • Bạn trai của Từ Linh Nhi và chồng của Từ Lệ Lệ đúng là đối lập một trời một vực.
  • Tuy ngoài mặt đám họ hàng không nói gì, song ánh mắt của bọn họ có thể giết chết một người.
  • Lúc này, Từ Đại Hải và Lý Ngọc Hoàn không ngóc đầu lên nổi.
  • Nghiệp chướng! Sao bọn họ lại có một đứa con rể rác rưởi như thế cơ chứ!
  • Hôm nay, bọn họ mất sạch thể diện rồi!
  • Nếu không phải thời gian, địa điểm không thích hợp thì Từ Đại Hải rất muốn tống cổ Diệp Vô Đạo ra ngoài.
  • Bây giờ ông đã quên sạch chuyện Diệp Vô Đạo giúp mình lên làm chủ nhiệm.
  • Bác cả vẫn im lặng nãy giờ bỗng lên tiếng: "Lần này Tiểu Hàn được chọn làm trưởng phòng có hai lý do. Thứ nhất là năng lực. Thứ hai là có quý nhân giúp đỡ."
  • Đám thân thích nổi hứng thú: "Là vị quý nhân nào có thể sắp xếp vị trí trưởng phòng thế?"
  • Bác cả trả lời rất kiêu ngạo: "Phương Trung Tín nhà họ Phương."
  • Theo tôi biết thì Hàn Phong và Phương Trung Tín là bạn chí cốt, cậu ấy giúp đỡ Hàn Phong cũng không có gì lạ."
  • Đám thân thích bỗng ồn ào như ong vỡ tổ.
  • "Nhà họ Phương là một trong bốn gia tộc lớn ở Lâm Hải. Ôi trời, mạng lưới quan hệ của Tiểu Hàn rộng ghê!"
  • "Quen biết người quyền quý bậc này thì tương lai sẽ thăng chức rất nhanh, không có gì trở ngại."
  • "Nghe đâu nhà họ Phương lấy được thư mời của thần soái. Tiểu Hàn à, cậu có thể xin nhà họ Phương cho tôi làm bảo vệ trong buổi lễ được không? Cho dù làm nhân viên dọn dẹp vệ sinh cũng được!"
  • Bác cả rất hài lòng về phản ứng của đám họ hàng.
  • Ông ta tiếp tục nói: "Ban đầu Phương Trung Tín nhà họ Phương vừa ý Linh Nhi và có ý kết hôn với con bé.
  • Nhưng không ngờ Linh Nhi lại chọn một kẻ từng ngồi tù. Bao nhiêu năm qua, ba mẹ cô dạy cô kiểu gì thế?
  • Thể diện của nhà họ Từ chúng ta đã bị gia đình cô quét sạch rồi!"
  • Đám họ hàng ồ lên.
  • Không thèm tỉ phú mà lại chọn tội phạm lao động cải tạo, đúng là ngu hết chỗ nói!
  • Bọn họ cũng hùa theo công kích Từ Linh Nhi.
  • Từ Linh Nhi tủi thân phát khóc: "Bác cả, đây là việc riêng của cháu, mọi người đừng xen vào."
  • "Nói bậy!" Bác cả đập bàn: "Tôi là bác cả của cô, đương nhiên là tôi có tư cách can dự!
  • Một tên tội phạm lao động cải tạo có điểm nào bì được Phương Trung Tín? Cậu ta có quen lãnh đạo bộ công thương không? Có thể sắp xếp chức trưởng phòng cho Hàn Phong không? Thậm chí, cậu ta có thể ra vào buổi lễ ra mắt không?
  • Vả lại, việc Hàn Phong có người thân là tội phạm lao động cải tạo sẽ trở thành vết nhơ của nó, sẽ ảnh hưởng tới sự nghiệp của nó, cô có hiểu không?"
  • Từ Linh Nhi cực kỳ ấm ức, hai mắt đỏ hoe, không thốt lên lời.
  • Diệp Vô Đạo rút một điếu thuốc ra châm lửa, đồng thời cười khẩy.
  • Nếu người quen trông thấy cảnh này thì chắc chắn sẽ sợ vỡ mật.
  • Thần soái hút thuốc chứng tỏ anh sắp nổi giận.
  • Một khi anh nổi giận, máu chảy thành sông!
  • Cùng lúc đó, trong đại sảnh nhà hàng.
  • Bộ trưởng bộ công thương Lưu Đại Thiên dẫn theo một nhóm người đến dùng bữa.
  • Nhưng nhân viên báo rằng phòng VIP lớn nhất của nhà hàng đã có người đặt trước.
  • Lưu Đại Thiên đang định đổi sang nhà hàng khác thì phụ tá bụng bia của ông ta xung phong nhận việc: "Ông Lưu, hay là để tôi đến phòng VIP xem đám người kia sắp ăn xong chưa.
  • Giờ không còn sớm, đổi sang nhà hàng khác thì mất thời gian lắm."
  • Lưu Đại Thiên thoáng cân nhắc thêm rồi gật đầu: "Ừ, cậu qua đó xem thử đi!"
  • Gã bụng bia vội vàng gật đầu, sau đó đi tới vòng VIP chỗ Từ Linh Nhi.
  • Rầm!
  • Gã bụng bia đẩy mạnh cửa phòng VIP, lạnh lùng nhìn đám người nhà họ Từ, giọng điệu cực kỳ hống hách.
  • "Này, các người đổi sang phòng VIP khác hoặc là đổi sang nhà hàng khác ăn cơm đi! Chúng tôi cần phòng VIP này."
  • Bác cả giận tím mặt: "Cậu là cái thá gì mà dám ép chúng tôi nhường phòng VIP?"
  • Gã bụng bia cười gằn: "Tôi là người của bộ công thương. Ông mắng tôi đồng nghĩa với việc sỉ nhục nhân viên chính phủ đấy! Biến mau, không thì đợi ăn cơm tù đi!"
  • Bác cả cười khinh khỉnh: "Người của bộ công thương? Ha ha, cậu có biết con rể của tôi là ai không?
  • Là Hàn Phong vừa mới nhậm chức trưởng phòng của các người! Cậu dám ép trưởng phòng nhường phòng VIP cho mình, láo thật!"
  • Đám họ hàng cậy có Hàn Phong làm chỗ dựa, nhao nhao chửi mắng gã bụng bia.
  • Ai dè chẳng những gã bụng bia không sợ hãi, mà trái lại còn nở nụ cười u ám hơn.
  • Gã nhìn lướt qua đám đông, cuối cùng tầm mắt dừng ở Hàn Phong.
  • "Ồ, trưởng phòng Hàn cũng ở đây à? Cậu được lắm, ông đây vừa mới đề bạt cậu làm trưởng phòng, vậy mà cậu lại lôi chức trưởng khoa ra lấn át tôi. To gan thật!"
  • Mà lúc này, Hàn Phong đã sợ tái mặt từ lâu.