Chương 440 Một đêm không ngủ
- Tôi cúi người xuống, vừa nhặt được hai mảnh vỡ thì phía sau bỗng truyền đến giọng nói tức giận của anh ấy: "Không phải đi nấu cơm sao? Cơm trưa đâu?!"
- Tôi bị doạ cho run tay, mảnh vỡ bình hoa cắt qua ngón tay tôi, máu tươi lập tức dọc theo miệng vết thương chảy ra.
- Tôi cho ngón tay vào miệng, ngẩng đầu, nhìn Kỷ Trạch Diên cũng đúng lúc ngẩng đầu nhìn tôi.