Chương 426 Nửa đời sau không đứng lên được nữa
- Hình như Kỷ Ngộ Cẩn hơi bất ngờ về sự quyết đoán của tôi.
- Anh ta nhìn tôi, ngây ra một lát, cuối cùng khoé miệng cong lên một nụ cười ôn hoà, nói: "Đi đi, tôi biết tôi không giữ được em lại."
- Tôi hơi khom lưng, nói: "Cảm ơn anh."