Chương 237 Trả lại sự thật
- “Á...” Lục Lị Lị té từ trên cầu thang xuống gân cổ lên rống to, trong giọng nói toàn là vẻ sợ hãi, làm gì còn vẻ kiêu căng hống hách như xưa nữa.
- Sầm Dao ngạo nghễ đứng bên cạnh bà, ánh mắt trong trẻo lạnh nhạt từ trên cao nhìn xuống.
- “Cái con đê tiện, đồ con hoang có mẹ sinh không mẹ dạy, chẳng trách mẹ của cô đến lúc bỏ trốn cũng không muốn dẫn cô theo, mẹ của cô chắc là đã sớm nhìn ra tính tình độc ác của cô rồi.” Lục Lị Lị bị ngã một cú trời váng thì tức đến mức ăn nói không lựa lời mắng chửi cô.