Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 75

  • Đến khi hai người dán sát vào nhau, mấy sợi tóc rơi tản mát của Ngũ Vận Uyển chọc lên cổ Nam Ngự, anh vòng tay ôm eo cô, nói khẽ: “Đẹp, đẹp đến mức tôi không dám mang ra ngoài.”
  • Ngũ Vận Uyển không ngờ Nam Ngự xưa nay trầm tĩnh kiệm lời lại có thể nói ra lời tán tỉnh như vậy, mặt cô đỏ au, nói không nên lời.
  • Nam Ngự cười khẽ, anh di chuyển xe lăn, cứ thế mang Ngũ Vận Uyển ra khỏi biệt thự, lên xe.
Chương khoá