Chương 331 Anh cũng nghèo mà
- Tần Minh đang định đi thì đột nhiên cảm thấy một cơn gió thổi qua, Phùng Đông Tường bỗng lao đến bên cạnh Tần Minh, quay đầu, giơ tay ra móc ví của Tần Minh.
- Thời gian vỏn vẹn ba giây, Tần Minh nhìn thấy, não đi theo nhưng tay chân thì ở lại, cuối cùng mới đưa tay tóm lấy nhưng chỉ tóm được khoảng không.
- Tần Minh tức điên, mắng: “Ông, ông trả tiền cho tôi, đó là tiền của tôi.”