Chương 62 Không thể rời đi
- Cửa phòng mở ra, luồng gió lạnh lẽo mang theo khí thế mạnh mẽ ập vào, bóng người cao lớn bị ánh sáng từ sau lưng chiếu rọi lên trên giường, mang đến tính xâm lược tựa như dã thú!
- Trái tim Phong Thiên Tuyết đập rộn lên, cô nhìn anh với ánh mắt sợ sệt như một con mèo nhỏ hoảng sợ.
- “Dạ Vương!” Lôi Vũ kính cẩn chào hỏi.