Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 16 Vé là giả, không được vào

  • Diệp Vô Đạo cau mày.
  • Anh không sắp xếp người đưa vé vào cửa.
  • Anh lắc đầu: “Không phải cháu sắp xếp, chúng ta vào không cần vé gì cả.”
  • “Ha ha, tất nhiên không phải cậu ta.” Một giọng cười mỉa mai vang lên.
  • Mấy người nhìn về nơi phát ra âm thanh.
  • Trên chiếc Mercedes-Benz cách đó không xa, một người đàn ông trẻ tuổi bước xuống.
  • Người nọ mặc bộ vest hàng hiệu, chân đi giày da GZ, tay đeo đồng hồ Patek Philippe, điệu bộ khoe của chính hiệu.
  • Người này không phải ai khác chính là Phương Trung Tín của nhà họ Phương.
  • Hai lần trước hắn ta dùng kế chia rẽ Diệp Vô Đạo và Từ Linh Nhi nhưng cuối cùng đều thất bại, lần này hắn ta quyết định đích thân ra tay.
  • Nhìn thấy Phương Trung Tín, sắc mặt của Từ Linh Nhi trở nên rất khó coi.
  • Lý Ngọc Hoàn vội hỏi: “Tiểu Phương, vé vào cửa này do cháu đưa hả?”
  • Phương Trung Tín gật đầu: “Nghe nói bác trai và bác gái muốn tham gia buổi lễ nên cháu đã tìm mọi cách để lấy được ba suất từ nhà họ Phương.”
  • Lý Ngọc Hoàn mừng rỡ: “Cảm ơn cháu nha Tiểu Phương, bác nằm mơ cũng muốn được tham dự buổi lễ này.”
  • Từ Đại Hải cũng mặt mày rạng rỡ, càng nhìn Phương Trung Tín càng thấy hài lòng.
  • Nhưng Từ Linh Nhi lại có chút không vui: “Mẹ, sao chúng ta có thể nhận món quà quý giá như vậy, mau trả cho người ta đi.”
  • Nhận vé vào cửa đồng nghĩa với việc ba mẹ chấp nhận Phương Trung Tín làm con rể.
  • Từ Linh Nhi không muốn sống với một kẻ lăng nhăng như thế cả đời.
  • Lý Ngọc Hoàn quở trách: “Con bé ngốc này nói lung tung gì vậy, đây là tấm lòng thành của Tiểu Phương, sao có thể từ chối?
  • Vả lại con không biết gia đình chúng ta đang trong tình trạng gì sao? Cả nhà Trần Nhã Chi tuyên bố sẽ đối phó với chúng ta kìa.
  • Chờ khi chúng ta vào được hội trường tham gia buổi lễ này, thân phận trở nên cao quý, Trần Nhã Chi muốn động vào chúng ta cũng phải cân nhắc!”
  • Phương Trung Tín vội nói: “Bác trai bác gái cứ yên tâm.
  • Trần Nhã Chi chỉ là nhân viên của nhà họ Phương cháu. Cô ta muốn gây sự với mọi người thì phải bước qua cửa cháu trước.”
  • Từ Linh Nhi vừa định phản bác, Phương Trung Tín đã ngắt lời cô: “Bác trai bác gái, Linh Nhi, chúng ta đi thôi, buổi lễ sắp bắt đầu rồi.
  • Nhưng cháu chỉ có ba vé, sợ rằng cậu thanh niên này không vào được.”
  • Phương Trung Tín chỉ tay về phía Diệp Vô Đạo.
  • Lý Ngọc Hoàn đáp lại ngay: “Cậu ta là người ngoài, không cần phải để ý cậu ta.
  • Linh Nhi, chúng ta đi nhanh lên, đừng để lỡ buổi lễ.”
  • Từ Linh Nhi vội vàng nói: “Ba mẹ, con cảm thấy không thoải mái, con không đi đâu.”
  • Phương Trung Tín lo lắng: “Không thoải mái? Hay để anh đưa em đi bác sĩ nhé?”
  • Lý Ngọc Hoàn lên tiếng: “Không cần đâu Tiểu Phương, chúng ta vào trước đi, đừng quan tâm con bé này.”
  • Bà biết một khi Từ Linh Nhi trở nên cố chấp thì hai con trâu cũng không thể kéo lại, dù có khuyên thế nào cũng vô ích.
  • Phương Trung Tín đành phải gật đầu: “Được rồi, Linh Nhi, khi nào ra anh sẽ tìm bác sĩ tốt nhất cho em.”
  • Hắn ta cho rằng chỉ cần lấy lòng vợ chồng Từ Đại Hải thì sẽ không cần lo Từ Linh Nhi không theo mình!
  • Ba người bước đến cửa soát vé.
  • Trông Từ Linh Nhi rất hâm mộ và mất mát.
  • Cô nằm mơ cũng muốn vào buổi lễ để chiêm ngưỡng phong thái của thần soái, nhưng bây giờ xem ra đời này cô không có cơ hội rồi.
  • Từ Linh Nhi mất hồn mất vía nhìn Diệp Vô Đạo: “Chúng ta về thôi.”
  • Diệp Vô Đạo lắc đầu: “Chúng ta chưa thể đi được, lát nữa bác trai bác gái sẽ bị chặn ngoài cửa và gặp rắc rối lớn.
  • Anh phải bảo vệ hai bác.”
  • Từ Linh Nhi bật cười: “Cái anh này, rốt cuộc anh lấy đâu ra tự tin vậy.
  • Được rồi, em cũng không nỡ bỏ lỡ buổi lễ này, chúng ta ở đây xem đi.”
  • Nhìn bóng lưng của ba người, vẻ hâm mộ trong mắt Từ Linh Nhi càng rõ hơn.
  • Bên này, Phương Trung Tín bỗng thở dài: “Bác trai bác gái, hình như Linh Nhi không thích cháu cho lắm.”
  • Lý Ngọc Hoàn vội an ủi: “Tiểu Phương yên tâm, Linh Nhi chỉ nhất thời hồ đồ.
  • Khi nào về nhà bác sẽ nói nó, nó sẽ nghĩ thông suốt thôi.”
  • Từ Đại Hải cũng hùa theo: “Thật ra cháu không cần phải lo lắng về Diệp Vô Đạo đâu, thằng nhóc đó không thể so sánh với cháu.
  • Hiện tại Linh Nhi chỉ thấy mới mẻ với cậu ta thôi, vài ngày nữa nó sẽ nhìn ra được ai là người đàn ông của đời nó.”
  • Phương Trung Tín thở phào nhẹ nhõm: “Vậy làm phiền bác trai bác gái rồi.”
  • Chẳng mấy chốc, họ đã đi tới cửa soát vé.
  • Xung quanh cửa soát vé đã bị vây chật như nêm cối, người người chen chúc chiếm hết cả quảng trường.
  • Đây là những người không có tư cách vào tham dự, chỉ có thể đứng gần cổng xem náo nhiệt.
  • Còn có vô số phóng viên truyền thông đưa tin trực tiếp tại hiện trường.
  • Cảnh tượng rầm rộ chưa từng thấy.
  • Mỗi khi ai đó bước vào, hiện trường đều trở nên xôn xao.
  • Suy cho cùng, những người có thể vào đó đều là con nhà siêu quyền quý.
  • Lý Ngọc Hoàn và Từ Đại Hải kiêu ngạo đi theo sau Phương Trung Tín, hưởng thụ ánh mắt sùng bái của đám đông.
  • Người soát vé vào cổng là một chiến sĩ trang bị vũ trang đầy đủ.
  • Phương Trung Tín đưa ba tấm vé vào cửa cho đối phương rồi định đi vào.
  • Nhưng người soát vé ngăn hắn ta lại: “Dừng lại, vé của các người là giả, không thể vào trong.”