Chương 104
- Ngũ Vận Uyển lập tức ngây người, nhìn Nam Ngự: "Là… Vụ bắt cóc mười năm trước à?"
- Nam Ngự là cậu ấm sống trong nhung lụa, trừ vụ bắt cóc mười năm trước thì Ngũ Vận Uyển không nghĩ ra tại sao anh phải bị thương nặng đến vậy.
- "Đúng vậy." Nam Ngự cúi đầu bôi thuốc cho Ngũ Vận Uyển, vì thế không thấy rõ nét mặt của anh, "Ba dao, đều đâm vào đùi. Nếu không phải được chạy chữa kịp thời, có lẽ chân tôi đã bị phế thật rồi."