Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 6 Mang thai

  • Hạ Hòa nhìn về hướng của Cố Trạch Xuyên, cô từng bước một bước đến bên cạnh Cố Trạch Xuyên, cô bất ngờ đưa tay đặt lên ngực của anh, nhưng Cố Trạch Xuyên lúc đó không để ý đến biểu hiện của Hạ Hòa.
  • Cô cúi đầu, ánh mắt còn lưu luyến trên ngực của Cố Trạch Xuyên, đột nhiên cô nói: “Sao nào? Cố Trạch Xuyên, anh tức giận rồi sao? Anh vì kẻ thứ ba này mà dám động tay với tôi, anh đúng thật là người đàn ông tốt mà, hoa mẫu đơn nhà trồng anh không cần, lại đi hái những thứ hoa dại ngoài kia sao?”
  • Hạ Hòa cảm nhận được trái tim của Cố Trạch Xuyên đang đập rất mạnh, một nụ cười hiện ra trên khóe miệng của cô, nhưng khóe mắt lại đỏ ngầu, trái tim này vốn dĩ chỉ thương một mình cô, nhưng bây giờ lại là thương người phụ nữ khác.
  • “Cố Trạch Xuyên, anh có thực sự hiểu rõ trái tim của mình thực sự yêu ai không?” Hạ Hòa nhẹ nhàng ngẩng đầu lên nhìn Cố Trạch Xuyên.
  • Lời nói của Hạ Hòa khiến cho Cố Trạch Xuyên thẫn thờ một hồi, trong ánh mắt kinh ngạc của Cố Trạch Xuyên, Hạ Hòa nhìn sâu vào đôi mắt của anh, rồi quay người lại và bước ra khỏi cửa hàng trang sức, cô sợ rằng nếu mình không nhanh chóng rời khỏi nơi này, sẽ chịu không được mà bật khóc.
  • Đã từng yêu cô sâu đậm như vậy, thế mà bây giờ lại đi yêu người phụ nữ khác.
  • Nhưng mà việc cưới Cố Trạch Xuyên, Hạ Hòa chưa bao giờ hối hận, cô muốn ở bên cạnh anh mãi mãi, cho đến đầu bạc răng long, cho dù anh có yêu cô hay không, chỉ cần được ở bên anh là đủ rồi.
  • Sau khi Hạ Hòa rời khỏi, Dương Thanh Liên lau đi nước mắt, Cố Trạch Xuyên lúc này có chút gì đó khó chịu, anh kéo chiếc cà vạt trên cổ, tại sao lúc nãy nhìn thấy ánh mắt của người phụ nữ đó, trái tim anh lại bỗng dưng co thắt như vậy?
  • “Anh Trạch Xuyên, chúng ta...” Dương Thanh Liên thấy dáng vẻ thất thần của Cố Trạch Xuyên, mở miệng nói một cách nhẹ nhàng.
  • Nhưng Cố Trạch Xuyên bỗng dưng nói với Dương Thanh Liên: “Thanh Liên, chúng ta đi uống trà đi.”
  • Cố Trạch Xuyên bây giờ cảm thấy rất khó chịu, anh cần phải uống cốc trà để bình tĩnh lại.
  • Nghe thấy câu nói của Cố Trạch Xuyên, Dương Thanh Liên bỗng dưng mở to mắt với dáng vẻ ngạc nhiên, cô nói với giọng điệu hết sức ngạc nhiên: “Anh Trạch Xuyên, từ nhỏ đến lớn anh ghét nhất là uống trà mà, trước giờ anh không bao giờ đụng vào trà. Tại sao hôm nay lại...”
  • Nghe thấy lời nói của Dương Thanh Liên, Cố Trạch Xuyên cũng sững sờ, anh làm sao lại quên rồi, bản thân anh rất ghét uống trà, nhưng không biết vì sao bây giờ trong lòng anh rất muốn uống trà, dường như chỉ có uống trà mới có thể làm cho trái tim anh bình tĩnh lại, điều này rốt cuộc là sao?
  • Anh bỗng nhiên lắc đầu, Cố Trạch Xuyên dẫn Dương Thanh Liên rời khỏi cửa hàng trang sức đó, chiếc nhẫn minh chứng cho tình yêu đó dĩ nhiên anh không có mua nữa.
  • Hạ Hòa sau khi rời khỏi cửa hàng trang sức thì chạy nhanh vào nhà vệ sinh trung tâm mua sắm ho một cách dữ dội, ho ra rất nhiều máu tươi, nhìn thấy máu, sắc mặt của Hạ Hòa tái nhợt đi. Cô vội vã ném những chiếc khăn giấy đẫm máu đó vào thùng rác.
  • Bệnh của cô tái phát, là bệnh rất nghiêm trọng, ung thư giai đoạn cuối, không còn sống được bao nhiêu lâu nữa.
  • Cố Trạch Xuyên sau cái đêm bỏ đi đó, những đêm sau đó đều không thấy anh quay trở về nữa, Hạ Hòa biết anh nhất định ở chỗ của Dương Thanh Liên đó, nhưng mà còn có cách nào khác chứ, anh không yêu cô.
  • Thời gian trôi đi thật nhanh, đã một tháng trôi qua rồi, mấy ngày nay, Hạ Hòa luôn cảm thấy mệt mỏi, muốn ngủ và buồn nôn, cô có dự cảm không tốt, những việc lúc trước rất mong chờ, thì bây giờ cô lại rất sợ sẽ xảy ra.
  • Cô cuối cùng cũng quyết định đến bệnh viện để kiểm tra, kết quả của kiểm tra nằm trong dự đoán của cô, cô đúng là mang thai rồi, cô không ngờ rằng cô và Cố Trạch Xuyên chỉ làm tình với nhau một lần mà đã có thai rồi.
  • Nhưng bây giờ mang thai sẽ rất nguy hiểm đối với đứa bé, sức khỏe của cô không cho phép việc cô mang thai, điều quan trọng nhất là cô sợ đứa bé sau khi sinh ra có thể sẽ bị dị tật, điều này cũng rất có lỗi đối với đứa bé.