Chương 13 Nếu anh đã không được dạy dỗ đàng hoàng thì để tôi dạy anh
- “Với lại, chỗ tiền này đều là tiêu cho người nhà chúng ta, không hề lãng phí.”
- “Anh rể, anh rể, nếu anh nhiều tiền như vậy thì đầu tư cho em chút đi!”
- Hứa Hạo Nhiên nhanh chóng định lao về phía Lý Hàng, nhưng lại bị Lưu Ngọc Phần đá đi.
- “Đi ra!”
- Lưu Ngọc Phần nhìn Lý Hàng quan tâm.
- “Con yên tâm, chỗ tiền này coi như là con đầu tư, sau này chúng ta sẽ trả lại cho con.”
- Lý Hàng mỉm cười.
- Cùng lúc đó, tại biệt thự nhà họ Thôi.
- Hoàng Lạp Mai ngồi trên ghế sofa với vẻ mặt u ám đáng sợ.
- Trong đôi mắt của bà thỉnh thoảng lại thoáng qua vẻ lạnh lùng.
- “Bà ơi, có vẻ như Lưu Đức Luân này sẽ không giao dự án cho chúng ta đâu!”
- “Con khốn Hứa Mộc Tình đó chắc chắn đã cùng Lưu Đức Luân có quan hệ không trong sạch!”
- Thôi Thiên Tứ hằn học nói.
- Hoàng Lạp Mai quay đầu về phía Thôi Hải Phong: “Con nghĩ thế nào?”
- Đôi mắt của Hoàng Lạp Mai cứ nhìn chằm chằm vào Thôi Hải Phong.
- Bà biết con trai mình là người như thế nào, Thôi Hải Phong càng bình tĩnh không nói gì thì cũng có nghĩa là trong lòng anh đã có tính toán hoàn toàn mới.
- Hoàng Lạp Mai hỏi: “Có phải con đã có kế hoạch mới?”
- “Mẹ, hai ngày nữa là sinh nhật mẹ. Con định sẽ tổ chức một bữa tiệc lớn.”
- “Sau đó mời gia đình Hứa Hiếu Dương đến dự tiệc.”
- Thôi Thiên Tứ trông rất kích động, nhanh chóng nói: “Ba, tại sao ba lại phải mời nhà họ?”
- “Không lẽ chúng ta phải cúi đầu trước nhà họ Hứa sao?”
- Hoàng Lạp Mai quay sang nói: “Câm miệng!”
- Thôi Hải Phong nhàn nhạt nói: “Công ty của Hứa Hiếu Dương chỉ có quy mô như một hạt cát, bọn họ hoàn toàn không thể thực hiện được một dự án lớn như vậy!”
- “Chúng ta mời họ đến nhà dưới danh nghĩa dự tiệc.”
- “Sau đó, lợi dụng các quan hệ của chúng ta ở Ninh Châu để gây áp lực lên họ.”
- “Cho dù họ đã tiếp nhận được dự án thì cũng đã sao?”
- “Ở Ninh Châu, chúng ta muốn đối phó với công ty nhỏ này của bọn họ thì dễ như trở bàn tay!”
- “Tới lúc đó, chúng ta có thể đường đường chính chính mua luôn công ty nhỏ của bọn họ!”
- “Nếu như vậy, dự án này chẳng phải cũng là của chúng ta rồi sao!”
- Hoàng Lạp Mai liên tục gật đầu, thậm chí còn vỗ tay.
- “Giỏi!”
- “Quả nhiên là con trai mẹ!”
- “Chuyện này cứ theo lời con làm đi!”
- Trưa ngày hôm sau, Hứa Hiếu Dương về nhà với bộ dạng rất lạ.
- Lưu Ngọc Phần nhìn thấy liền không khỏi hỏi: “Sao vậy?”
- Hứa Hiếu Dương do dự một chút nhưng vẫn nói với Lưu Ngọc Phần.
- “Ngày kia bà chủ nhà họ Thôi tổ chức sinh nhật. Bà ấy mời chúng ta đến nhà họ dự tiệc.”
- Hứa Hạo Nhiên ở bên cạnh nhanh chóng nói: “Đây rõ ràng là chui vào hang cọp không có đường về mà!”
- “Ba, tuyệt đối không được đi!”
- Hứa Hạo Nhiên phẫn nộ nói thêm!
- Thái độ kiên quyết!
- Sấm đánh cũng không chuyển!
- Hứa Hiếu Dương cũng có chút nắm bắt không rõ.
- Ông nhìn Hứa Mộc Tình.
- Bởi vì sức khỏe Hứa Mộc Tình mới bình phục nên hai ngày nay đều làm việc tại nhà.
- Cô không nhìn tài liệu nữa mà ngẩng đầu lên, đôi lông mày xinh xắn nhíu lại.
- Cẩn thẩn suy nghĩ rồi theo bản năng quay đầu lại hỏi Lý Hàng.
- “Anh thấy có nên đi không?”
- “Đi, có đồ ăn thức uống miễn phí, tại sao lại không đi? Không phải mẹ luôn bảo chúng ta phải tiết kiệm sao? Đến nhà bọn họ ăn bữa cơm cũng tốt.”
- Trong khi ba người Hứa Mộc Tình, Hứa Hiếu Dương và Lưu Ngọc Phần vẫn còn đang mơ hồ, Hứa Hạo Nhiên đột nhiên hét lớn tiếng.
- “Được! Anh rể nói đi thì chúng ta đi!”
- ...
- Nháy mắt đã tới sinh nhật của Hoàng Lạp Mai.
- Đương nhiên, rất nhiều người giàu có và nổi tiếng từ Ninh Châu đã đến tham dự bữa tiệc sinh nhật của gia đình nhà họ Thôi.
- Gia đình Hứa Hiếu Dương lái chiếc Mercedes Benz mới mua đến biệt thự.
- Sự xuất hiện của bọn họ ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
- Trang phục của gia đình họ vô cùng bình thường, hoàn toàn khác xa với những người giàu có và nổi tiếng khác ở đây.
- Thôi Thiên Tứ bước tới quan sát Hứa Mộc Tình một lượt từ trên xuống dưới.
- Giọng điệu kỳ quái nói: “Ồ! Rốt cuộc đã kiếm được mối ngon nào mà đổi một chiếc xe tốt như vậy.”
- Hứa Mộc Tình không thèm để ý tới Thôi Thiên Tứ, cô đứng bên cạnh Lý Hàng không lên tiếng.
- Vốn dĩ Thôi Thiên Tứ muốn chế nhạo Hứa Mộc Tình trước mặt Lý Hàng, nhưng vừa nhìn ánh mắt của Lý Hàng.
- Thôi Thiên Tứ đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, toàn thân đổ mồ hôi!
- Lại là một ánh mắt như dã thú!
- Thôi Thiên Tứ co rụt cổ, lạnh lùng nói: “Không ngờ hôm nay tên khốn này cũng tới đây!”
- “Hừ! Để xem ông đây đối phó với mấy người như thế nào!”
- Lúc này, Thôi Thiên Tứ cố tình cao giọng nói với những người bên cạnh.
- “Mọi người tập trung lại đây, tôi có một chuyện rất thú vị muốn nói với mọi người.”
- Đợi mọi người đã tập trung lại, Thôi Thiên Tứ chỉ vào Hứa Mộc Tình, Hứa Hiếu Dương và những người khác nói:
- “Mọi người đã từng nghe qua công ty Sunshine chưa?”
- Mọi người đều lắc đầu.
- “Chưa nghe qua sao? Trước giờ tôi cũng chưa từng nghe qua.”
- “Tuy nhiên, hai ngày gần đây họ lấy được dự án lớn của tập đoàn Thiên Nhất đó nha.”
- Ngay sau khi nói xong, trong đám đông không ít người bắt đầu kinh ngạc.
- “Có phải dự án bến tàu với vốn khởi động là hai trăm triệu không?”
- “Wow, dự án này thật sự rất lớn.”
- “Tôi nghe nói trong tương lai bến tàu này sẽ được mở rộng và trở thành một cảng biển.”
- “Đến lúc đó không phải là sẽ phát tài sao!”
- “Mỗi ngày đếm tiền thôi cũng muốn chuột rút tay!”
- Khóe miệng Thôi Thiên Tứ mang theo nụ cười giễu cợt.
- “Mọi người thử nghĩ xem, tại sao một công ty nhỏ bé chưa từng nghe qua lại có thể nhận được một dự án lớn như vậy từ tập đoàn Thiên Nhất?”
- Trong đám đông có người lớn tiếng hét.
- “Vậy thì không cần nói, chắc chắn là giao dịch mờ ám rồi!”
- Mọi người đều cười!
- Thôi Thiên Tứ nói thêm: “Mọi người đều nhìn thấy chiếc xe Mercedes-Benz màu trắng ở cửa chứ, vừa mua còn chưa có biển xe đó.”
- Lúc này trong đám đông lại có người nói: “Chỗ tiền này ở đâu ra vậy?”
- “Cái này còn cần phải đoán sao? Chắc chắn là người đàn ông bao nuôi cho chứ gì nữa.”
- “Thời buổi này làm kẻ thứ ba kiếm tiền nhanh hơn so với những người chăm chỉ khởi nghiệp nhiều.”
- Lời vừa dứt, mọi người đều phá lên cười, tiếng cười đột nhiên bao trùm lên tiếng nhạc trong đại sảnh.
- Những tiếng cười chế giễu này cực kỳ chói tai.
- Chúng như một con dao đâm vào tim Hứa Mộc Tình từng nhát một.
- Lưu Ngọc Phần lớn tiếng mắng chửi: “Các người dựa vào đâu mà nói với con gái tôi như vậy?”
- “Dự án của Tập đoàn Thiên Nhất là do con gái tôi đã làm việc chăm chỉ hơn sáu tháng mới có được.”
- “Ồ, sáu tháng cơ à, sáu tháng làm việc này chắc đều là ở trên giường nhỉ?”
- Thôi Thiên Tứ cười lớn.
- “Ha ha ha ha!”
- Kiêu căng!
- Đắc ý!
- Đây là biệt thự của nhà họ Thôi, Thôi Thiên Tứ có thể ở đây ngông cuồng làm loạn!
- Nhưng khi Thôi Thiên Tứ đang rất vui vẻ thì đột nhiên có người đứng sau lưng Thôi Thiên Tứ.
- Anh đặt tay lên vai Thôi Thiên Tứ vỗ vài cái.
- Lúc Thôi Thiên Tứ quay người lại.
- “Bốp!”
- Một cái tát rung trời!
- Cái tát này khiến toàn thân Thôi Thiên Tứ xoay tròn ba vòng.
- Mọi người đều sững sờ.
- Thôi Thiên Tứ là cháu đích tôn của nhà họ Thôi đó!
- Là tất cả tâm can của Hoàng Lạp Mai.
- Người đàn ông trông rất bình thường trước mắt này lại dám đánh Thôi Thiên Tứ trước mặt Hoàng Lạp Mai và Thôi Thiên Tứ.
- Phải có gan lớn cỡ nào đây chứ! ?
- Hoàng Lạp Mai nhìn lên!
- Chuẩn bị mở lời.
- Lão phu nhân nhà họ Thôi nhìn chằm chằm Lý Hàng với ánh mắt lạnh như băng, ánh mắt của một con chim săn mồi.
- “Anh dám đánh cháu tôi?”
- Hoàng Lạp Mai cũng biết khá rõ về gia đình của Hứa Hiếu Dương.
- Rốt cuộc thì nhà họ Thôi cũng đã chèn ép gia đình Hứa Mộc Tình nhiều năm như vậy.
- Họ chưa từng nhìn thấy Lý Hàng.
- Trước mặt là một người đàn ông rất cao, trên người anh mang theo một khí thế đặc biệt.
- Khiến Hoàng Lạp Mai phải cảnh giác theo bản năng.
- Lý Hàng quay đầu lại, mặt không biểu cảm nhìn Hoàng Lạp Mai.
- Giọng nói của anh lúc này như gió thổi ra từ hang sâu.
- Lạnh lẽo!
- Thấu xương!
- “Nếu anh đã không được dạy dỗ đàng hoàng, cha mẹ anh không dạy thì để tôi dạy”.